“Thôi  , đừng nghĩ chuyện xa xôi như  nữa, cứ sống  cho hiện tại . Trước mắt cứ  một đứa trẻ vui vẻ, chuyện   để   tính. Con  học   thì cũng   sẵn kiến thức dự trữ hơn họ mười mấy năm , còn  cạnh tranh  họ ? Hoàn  là do con     thôi, đúng !”
“Ừm,   an ủi  con  đấy!”
Ha ha.
“Nói đến  bây giờ cũng đang độc ,   tìm một  ? Đương nhiên  con là đủ , nhưng tìm một  đàn ông bầu bạn cũng  tệ!”
“Con còn nhỏ tuổi  mà thích lo chuyện bao đồng thế!”
“Con đây chẳng  là lo cho sức khỏe thể chất và tinh thần của  ! Bây giờ  cần  nhiệm vụ, cũng  cần  phòng thí nghiệm nữa, tìm một  sưởi ấm chăn giường    thành vấn đề. Một   đủ thì con tìm cho  mấy !”
“Dừng ,   lý do nghi ngờ con đang mượn cớ cho việc lập hậu cung của    đấy.”
“Đâu ,    thể nghi ngờ tấm lòng yêu  thuần khiết của con trai  chứ. Nói thật, kiếp  với tình cảnh đó,  chắc chắn  chán ghét đàn ông. Bây giờ  cần  giữ tâm thái đó nữa, nếu cứ cô độc cả đời như , con  cũng đau lòng.”
“Bớt lo chuyện vô ích ,     sống thế nào.”
Sự đặc biệt của bản   định sẵn rằng bên cạnh  thể   quá  mật. Không gian, khả năng giao tiếp với động vật, ở gần quá sẽ luôn  phát hiện  điểm khác thường. Ai  thể đảm bảo  đến gần sẽ  phản bội? Trên đời   bao giờ  tình cảm thực sự bất biến, chỉ  lợi ích  đủ lớn   mà thôi.
Các phu nhân đến dự tiệc phần lớn đều mang theo mục đích, để chọn rể kén dâu cho con cái , ai nấy đều bận rộn. Bên    , bên  ngó  ,    tệ,   cũng , đều ghi nhớ  để về chọn lựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-264.html.]
Gặp  gia đình  ý, họ liền thăm dò  vài câu,   khen con gái nhà ,   khen con trai nhà nọ,       đều . Cả khu vườn, những phu nhân dắt theo con cái là bận rộn nhất.
Bạch Chỉ Nguyệt chỉ đơn thuần đến xem náo nhiệt, nên  khi  một vòng, nàng lười   động đậy nữa.
“Mùa xuân a mùa xuân, đúng là mùa động tình mà.”
“ , đúng , thời tiết  là mùa sinh sôi nảy nở của chúng , ngươi cũng  ?”
“Dựa   mà…   …”
Nàng  tìm một chỗ  hành lang  nghỉ, buông một câu cảm thán thì   tiếng động vật đáp lời. Ngẩng đầu lên, cách đó  xa  một chiếc lồng chim, bên trong nhốt một con họa mi.
Chiếc lồng chim    thế nào nhỉ, Bạch Chỉ Nguyệt chỉ cảm thấy nó là một tác phẩm nghệ thuật, dùng để nhốt chim thì quá lãng phí. Có lẽ đây mới thực sự là một góc của cuộc sống quý tộc chân chính.
Lồng  điêu khắc từ ngà voi,  hai tầng  , giống như một tòa lầu các thu nhỏ,  cả cửa sổ,   là một tác phẩm điêu khắc tinh xảo.
“Ngươi là của nhà nào mà   đặt ở đây, chủ nhân của ngươi  tìm bạn cho ngươi  ?”
“Ta là thú cưng của Công chúa, nhưng  hầu hạ nào  hiểu  trái tim đang cầu ái  của  chứ. Thấy  ủ rũ chỉ  chuẩn  đồ ăn ngon, mang  ngoài phơi nắng. Ta  một  bạn,  một con mái!”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ