Cho nên về tiền bạc, nàng sẽ  keo kiệt. Người   chủ động chào hỏi, nàng cũng tỏ  hòa nhã.
“Ta   Ngôn Đông nhắc qua về ngươi, cũng  cảm ơn ngươi  cung cấp tin tức. Hy vọng ngày mai  thể   tin đồn về Ngũ gia.”
“Phu nhân cứ chờ tin  . Ta về sẽ cho   các tửu lầu, sòng bạc và hồng lâu để lan truyền. Đảm bảo  cần đến ngày mai, tin tức sẽ truyền khắp kinh thành cho ngài.”
“Tốt, Mã công tử sảng khoái. Nếu  việc gấp, tiền bạc  đủ dùng cứ  với Ngôn Đông.”
Mã Đông càng thêm vui mừng.
“Tiểu nhân hiểu !”
Bạch Chỉ Nguyệt vô cùng vui vẻ trở về, còn  Ngũ gia thì  thể nào yên .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Sau khi cho gia nô nâng cả nhà và trói Vân Nhi về phủ, việc đầu tiên là mời lang trung đến xem vết thương cho cả nhà. Thật sự là ngại  dám mời thái y,  nhà đánh  thành  thế , nguyên do cũng   nên lời.
Tưởng thị   còn đỡ, chỉ là  thương phần mềm. Ngũ Hóa Thành  thương nhiều ở lưng, vai và cánh tay, nhưng cũng   vấn đề lớn, chỉ cần dưỡng một thời gian là sẽ khỏi. Chỉ  tình hình của Ngũ Thế An là   lắm.
“Phu nhân, công tử   thương đến nội tạng, xương sườn cũng gãy hai cái. Trong  thời gian   dưỡng thương cho , nếu    e là sẽ để  di chứng.”
Có thể thấy lúc đó Ngũ Hóa Thành  dùng sức mạnh đến mức nào.
Tưởng thị   hận  thể  gõ cho Ngũ Hóa Thành thêm mấy gậy nữa. Đối với con trai ruột mà   tay nặng như .
“Lang trung  thuốc  gì cứ việc dùng, chỉ cần  thể  cho con trai  mau khỏe . Nó còn  cưới vợ sinh con,  thể để  di chứng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-321.html.]
“Phu nhân yên tâm,  sẽ cố gắng hết sức.”
Ngũ Thế An cứ một mực kêu đau, la oai oái.
“Mẫu , con đau quá, mau bảo lang trung dùng thuốc . Con thà ngất  còn hơn, hu hu hu, cứu con ~”
Thật đúng là một chữ “thảm”  tả xiết.
Nữ nhân tên Vân Nhi còn thảm hơn,  ai nghĩ đến việc chữa trị cho nàng . Ngũ Hóa Thành lúc    lo chuyện nhà ,  đau lòng vì  tống tiền,  còn  đến nhà Bình Nam Hầu báo tin, một  thương tích cũng   thời gian để đau,  gì còn nhớ đến  khác.
Ông tađi suốt đêm đến phủ Bình Nam Hầu.
“Ngươi   , ai  to gan dám  tay với nhất phẩm ngự sử đương triều?”
“Đừng quan tâm đến vết thương của . Kế hoạch của chúng    Bạch Chỉ Nguyệt  . Nàng  còn bảo  chuyển lời cho ngươi rằng nàng   sợ nhất là loại thủ đoạn , nếu còn  dừng tay, nhất định sẽ cho chúng   tay.”
“Ngươi   là  nàng   mấy câu  sợ  chứ!”
“Ngươi đừng     . Nếu chỉ là  bừa mà   thể thành  thế ,  còn  cố ý chạy đến tìm ngươi giữa đêm ?
Nàng   sớm đoán  là chúng  ,  ngầm phái  điều tra chúng ,   một  chuyện  ai  của chúng . Ngươi nếu  tin, ngày mai xảy  chuyện cũng đừng trách .”
“Chuyện gì mà  ai ?”
“Chuyện nhà    nàng  điều tra rõ ràng. Trừ khi bản    bất kỳ chuyện gì  thể cho  ngoài , nếu  thì cứ chờ   cho mất mặt  mặt Hoàng thượng .”