Ông  chỉ cần dâng mỏ bạc lên, trả   tiền thu  trong mấy năm qua, Hoàng thượng sẽ  định tội lớn.  mấy năm nay  chi   bao nhiêu, nhất thời đều  tự  nghĩ cách bù , trong nhà e là thật sự  rút cạn.
Biết   chẳng !
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Bạch Chỉ Nguyệt cầm hòm sổ sách  thẳng  hoàng cung. Thứ  để trong tay  cũng vô dụng, coi như là nàng vì quốc khố mà  chút cống hiến .
Tuy rằng là lấy của Bình Nam Hầu để .
Ở  cửa cung, nàng đưa  kim bài, quả nhiên  ích. Lập tức  cung nhân thái giám dẫn nàng đến tẩm cung của Hoàng thượng.
Hoàng thượng   ngủ, gần đây vẫn đang điều dưỡng, cho nên ít khi đến hậu cung, nếu    gọi  từ  giường của phi tần dậy.
Tần Minh Hạo mặc trung y, khoác áo choàng cho nàng , trông  vẻ bớt  vài phần sắc bén so với bình thường.
“Bạch phu nhân    cung  lúc ?”
“Đến đóng góp chút bạc cho quốc khố của ngài!”
“Hửm?”
Năm ngoái cũng coi như   thiên tai lớn, thuế lương thực thu  cũng tám chín phần mười,  mới lấp  mấy cái lỗ hổng lớn. Dạo gần đây tuy tịch thu tài sản  ít, quốc khố  còn trống rỗng như , nhưng so với việc vận hành cả một quốc gia thì vẫn như muối bỏ biển.
Bạch thị thật sự đến đưa bạc,  thì  quá!
Bạch Chỉ Nguyệt đưa sổ sách cho Hoàng thượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-324.html.]
“Xem  .”
Tần Minh Hạo mở  lật qua lật , sắc mặt biến đổi.
“Lấy ở  ?”
Lại    lãnh thổ của  trộm khai thác bạc tám năm mà  hề  . Các quan viên đó đúng là đồ bỏ , mấy năm nay cũng  phát hiện  chút manh mối nào.
Không,  lẽ    phát hiện, mà là thông đồng  bậy.
“Phủ Bình Nam Hầu! Ông  cùng Ngũ đại nhân liên kết, mua chuộc  ở kinh thành tung tin đồn, mượn chuyện Bạch gia để bôi nhọ thanh danh của . Thậm chí  tìm  giả  bình dân, sáng mai đến phủ của  gây rối, để Hoàng thượng ghét bỏ, cũng    xuất huyết nhiều.
Nói là những gì Bạch gia cho đều  trả , ngay cả của hồi môn của , cả những gì Tô Thần Cương  đây nhận cũng  trả. Ta nhất thời tức giận quá nên  đến phủ của hai  họ dạo một vòng,   là phát hiện  cái  .”
Tần Minh Hạo khóe miệng giật giật. Dù  mỗi  ai  gây phiền phức cho nàng là nàng  đến nhà   tìm bằng chứng phạm tội, trực tiếp đánh gục đối phương, thế là  chuyện đều  giải quyết.
Biện pháp thì  thật, nhưng Bình Nam Hầu…    liên lụy đến   trong hậu cung.
“Ta  ông  là quốc trượng của ngài,  dễ xử lý. Vốn cũng tội  đáng chết. Cái  đưa cho ngài là để tiện cho ngài thu hồi mỏ bạc và đòi  tổn thất.
 họ  gây  tổn thương cho , cho nên   ông  bồi thường mười vạn lượng cũng  quá đáng chứ. Nếu ngày mai ông   đưa cho , thì cứ trừ  đây. Nói rõ với ngài , đừng để đến lúc đó  trừ  sổ của .”
“Ngươi thiếu bạc ?”
“Không thiếu. Làm sai thì  chịu phạt, cho nên đòi chút bồi thường tổn thương cũng là điều nên . Để khỏi ai thấy    mắt  bày trò với . Ta   những tâm kế thủ đoạn đó, nhưng  cho họ đau thì vẫn  .”