“Ý tưởng   tồi. Tuy ban đầu sẽ  chút đầu tư, nhưng danh tiếng của tiệm sách chúng  sẽ  nâng cao. Tổ chức các buổi thảo luận  thể thu hút thêm nhiều học trò đến. Người đông, doanh  các mặt hàng khác của tiệm sách tự nhiên sẽ tăng lên. Vừa thu phục  lòng ,   thể vô hình gia tăng danh tiếng của tiệm sách, càng  thể nâng cao lợi nhuận. Rất , cứ  theo ý của phu nhân.”
“Những việc  phiền Từ chưởng quỹ. Nếu  đủ nhân thủ, cứ bảo Ngôn Đông phái  đến giúp. Đã  thì   cho lớn, cho . Ông cứ tuyên truyền nhiều .”
“Vâng, tiểu nhân hiểu .”
“Nếu  học trò nào thật sự khó khăn,  thể cho họ một ít việc, ví dụ như chép sách, giúp đỡ bố trí các buổi thi thơ từ, để họ  học  kiếm tiền,  cần    bố thí, điều đó   cho họ.”
“Được, vẫn là phu nhân nghĩ chu đáo.”
Sắp xếp xong, nàng  quan tâm nữa. Nàng  tiếp quản hai cửa hàng mới, một cái chuyên  ,  đây tên là Trà Phô Bạch Ký, Bạch Chỉ Nguyệt  đổi tên thành Cửu Phẩm Trà Uyển.
Một cửa hàng khác bán những đồ vật mới lạ, chủ yếu là các loại đồ trang trí, chuyên bán những món đồ do tàu biển mang về. Hiện tại, Bạch Chỉ Nguyệt trong tay   kinh doanh vận tải biển, nàng cũng   , định  khi xử lý xong hàng hóa hiện  sẽ đổi thành cửa hàng điểm tâm, đặt tên là Thiên Hương Trai.
Trong  gian   nhiều thiết , để nuôi cấy, chế tạo một ít bột lên men  bột nở gì đó vẫn dễ dàng, lò nướng thì dùng bùn  là .
Điểm tâm của Quan Xuân Viên bán  chạy, nhà   một  loại khác biệt, doanh  chắc chắn sẽ  hơn.
Nàng  đến các huyện phủ xung quanh xem qua mấy cái trang viên, đều  tồi. Những cái mà Hoàng thượng cho thì  hơn một chút, đều là ruộng . Nàng ước tính sơ qua sản lượng mùa hè , quản sự trang viên nào mà  ý định lừa gạt nàng liền  đuổi .
Mãi cho đến khi thi Đình kết thúc, lứa tiến sĩ tân khoa  lò, nàng mới trở về.
“Mẹ, con  xem Trạng nguyên cưỡi ngựa dạo phố .”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-333.html.]
“Được thôi,  xem Trạng nguyên và Thám hoa rốt cuộc ai  trai hơn.”
“Lỡ là  già thì ?”
“Vậy thì so xem ai già mà  lão hơn.”
“Ha ha, , chúng  mau  thôi, chậm là  tìm  chỗ  .”
Trên đường  đông như mắc cửi,  ít các cô nương, thiếu phụ đều  bên đường xem náo nhiệt.
Bạch Chỉ Nguyệt và mấy  tìm một tửu lầu, chọn một vị trí bên cửa sổ ở lầu hai, gọi một ấm , vài đĩa điểm tâm,  chờ đoàn tiến sĩ dạo phố.
Dưới lầu truyền đến tiếng la hét.
“Trạng nguyên ~ Bảng nhãn ~ Thám hoa.”
“Mẹ, họ đến .”
“Phu nhân, Trạng nguyên năm nay trẻ quá, còn trẻ hơn cả Bảng nhãn và Thám hoa.”
Bạch Chỉ Nguyệt nhô đầu  ngoài xem, quả nhiên,   đầu là Trạng nguyên, trông chỉ mới 22, 23 tuổi, mặt mày trắng nõn, tươi mát, tuấn tú, mặc áo bào đỏ, đội mũ miện cài hoa hồng, khí chất xuất trần, đúng là một  trai trẻ .
Bảng nhãn và Thám hoa phía  tuy cũng  già, dung mạo cũng coi như đoan chính, nhưng so với Trạng nguyên thì kém hơn  nhiều. Lần  Trạng nguyên thắng tuyệt đối Thám hoa.
Dáng vẻ của   cho các cô nương trong đám đông la hét  ngớt.