Bạch Chỉ Nguyệt rút s.ú.n.g  bắn,  nhắm  con chim khách mà nhắm  cành cây nó đang .
“Bằng”, cành cây gãy, con chim ngốc rơi xuống đất.
“A, g.i.ế.c chim, ngươi đúng là kẻ vô tình, đáng ghét!”
“Lại đây, nếu    thứ  b.ắ.n thủng sẽ là đầu của ngươi.”
“Hu hu hu~  mới qua  mấy ngày sung sướng, đừng g.i.ế.c !”
Miệng thì kêu la, nhưng con chim khách vẫn thành thật bay đến đậu  bàn đá.
“Câm miệng!”
“Ngươi đối xử với  như ,  sẽ   cho ngươi  , rằng tất cả   trong phủ  đều  ngươi chết. Không  tay trực tiếp chỉ là để  cho  ngoài xem thôi, hừ!”
“Ngươi    cũng !”
Bạch Chỉ Nguyệt phát hiện con chim khách  cũng khá thú vị, liền  trêu nó một chút.
“Chẳng lẽ ngươi cũng ngày nào cũng   lén ở các sân ? Sao   phát hiện  ngươi?”
“Chuyện  cần gì   lén, chẳng  đoán một cái là trúng ngay ? Đầu óc ngươi quả nhiên là   nhỏ,  hiểu  cũng là bình thường.”
“Ta  ngốc!”
Con chim khách tức giận đến mức nhảy dựng lên.
“Ừm,  ngốc. Thiên phú  hạn,  trách ngươi .”
“A a a, ngươi bắt nạt chim!”
“Ha ha, bắt nạt chỗ nào,  cho    sự thật .”
Con chim khách dứt khoát  ngửa  bàn đá, hai chân chổng lên trời giả chết.
“Chết  thì  , vặt lông bỏ nội tạng, chiên lên ăn cũng  thơm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-57.html.]
Nó sợ đến mức lập tức nhảy dựng lên.
“Còn   bắt nạt chim, hừ!”
“Ngươi  thích mỗi ngày   lén ?”
“Cũng   cố ý , chỉ là  tìm chút đồ ăn  tiện thể  một chút. Mỗi ngày đều  một màn kịch mới, coi như xem tuồng thôi.”
“Đã xem  những tuồng  nào,  cho   giải khuây .”
“Thanh Liên, lấy mấy miếng điểm tâm đến đây,  mang thêm một ấm !”
“Vâng, thưa phu nhân.”
“Cũng  điều đấy,  chuẩn  điểm tâm và nước cho con chim .”
“Tự xem   ,  là chuẩn  cho  để  kịch đấy.”
“Hừ,   đồ ăn thì  .”
“Cái bụng tròn vo của ngươi kìa, mới ăn no   bao lâu, cẩn thận no c.h.ế.t đấy. No  c.h.ế.t mà béo quá cũng  dễ    bắt  nướng ăn. Vì an , vẫn là nên ăn ít ,  điều nước thì uống thoải mái.”
Con chim khách  cái bụng béo của , đôi mắt to bằng hạt đậu xanh đảo qua đảo  vài vòng.
“Vậy ăn một chút, chỉ ăn vụn bánh của ngươi thôi là !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Sớm muộn gì cũng c.h.ế.t vì tham ăn. Ngươi nên cẩn thận một chút ,  chuyên bắt chim ăn thịt nhiều lắm đấy.”
“Đời chim  một , chẳng  là để ăn no mặc ấm, mỗi ngày vui vẻ . Ngày nào đó  c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t thôi. Một con chim thông minh như , kiếp    chừng  thể đầu thai thành  đấy.”
“Ừm,  mơ thì nhanh hơn đấy! Xin mời bắt đầu màn biểu diễn của ngươi!”
“Được ,  biểu diễn cho ngươi vài đoạn nhé!”
[Bà già bất tử đó, dám  mất mặt , nhất định  g.i.ế.c c.h.ế.t bà !]
[Con tiện nhân Bạch thị, cứ để cho ngươi và con trai ngươi sống thêm vài ngày nữa. Con trai của  cuối cùng sẽ là con nối dõi duy nhất trong phủ !]