“Chú ý an , đừng để  khác phát hiện. Bỏ xong thì mang cái lọ về đây.”
“Không thành vấn đề, bọn họ sẽ  để ý đến  .”
“Nếu   đều   ở đó thì để  ,  cần mạo hiểm!”
“Yên tâm, chờ tin  của .”
Thông Thông rời   đầy nửa canh giờ   .
“Nhanh  ?”
“Chuyện   gì khó . Vừa   khát nước, bảo  pha . Nhân lúc gã sai vặt    đặt ấm nước,  trực tiếp bỏ  ly   pha sẵn. Ta còn cố tình   uống hết sạch mới về.”
“Tốt, cảm ơn ngươi. Đây là phần thưởng chuẩn  cho ngươi.”
Trong lúc đó, Bạch Chỉ Nguyệt  bảo Thanh Liên giúp xé một ít thịt, băm thật nhuyễn, còn bóc một ít hạt dưa.
Thanh Liên và những  khác thấy con chim  thường xuyên đến, cứ tưởng phu nhân nuôi để giải khuây, mỗi  đều chuẩn  chút điểm tâm nước uống để cho ăn. Thực  hai  họ  chuyện  vui vẻ, chỉ là  ai hiểu, mà lúc  chuyện nàng cũng cho   cách  xa.
“Ăn !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Một bữa tiệc lớn thế ,  quá, ngon quá. Lần   tiếp tục nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-78.html.]
Hoàn thành một việc, tâm trạng nàng  . Thông Thông ăn cũng  vui vẻ.
Bạch gia  khi thương lượng  tặng một  đồ vật mà thuyền buôn mang về từ nước ngoài.
“Đa tạ Hầu gia  bỏ qua cho đứa con gái  nên  của chúng !”
Tô Thần Cương  những viên kim cương lấp lánh và mấy món đồ chạm khắc ngà voi tinh xảo, trong lòng  hài lòng. Những thứ  dùng để  quà tặng cho Hoàng thượng hoặc các phi tần trong hậu cung là thích hợp nhất.
“Thôi, cũng   chuyện gì to tát, chỉ là chút mưu kế vặt vãnh của nữ nhân thôi,  đáng để  hỏng hòa khí hai nhà.”
“Là Hầu gia độ lượng!”
Tô Thần Cương cũng   nhiều về chuyện , dù    đều hiểu rõ. Nếu   ,  ai  thể mưu kế . Vấn đề vẫn  ở chính . Chuyện  cứ thế cho qua.
Mấy ngày nay  ngày nào cũng  sớm về muộn, về đến nhà là cùng mấy    mật mặn nồng. Ba   mới  cửa, mỗi  đều dùng hết thủ đoạn để hầu hạ  vô cùng sung sướng.
Hắn  chút hối hận tại   đây  chỉ sủng ái một  Dung thị. Rõ ràng nên thu nhận thêm vài  khác . Đây mới là cuộc sống  nên ,  lãng phí  bao nhiêu ngày tháng  .
Hình ảnh của Dung thị trong lòng  lập tức phai nhạt  quá nửa, tình nghĩa  sớm  còn  bao nhiêu. Trừ chi phí ăn mặc   gì  đổi,   một  nào đến thăm nàng.
Dung thị tức giận đến mức ném vỡ   bao nhiêu đồ sứ, xé hỏng   bao nhiêu khăn tay. Trớ trêu , trong bụng   con,  thể  ngoài tranh sủng .
Ngay cả những   vứt bỏ ở tiểu viện  lâu  gặp Hầu gia như Lăng Nhi, Thải Cầm, Bàng thị, từ  khi Dung thị  cấm túc cũng bắt đầu  tâm tư, thường xuyên trang điểm lộng lẫy, ở trong sân để  một cuộc “tình cờ gặp gỡ” với Hầu gia.
Đôi khi cũng  Hầu gia để mắt đến, đến viện của các nàng qua đêm.
Hôm nay  đang  về phía hậu viện, trong lòng nghĩ   nên đến viện nào thì một gia đinh tiến đến.