Hầu gia, xin ngài hãy thương xót cho lão phu nhân, bà  cũng thật sự quá khổ !”
Chín năm, thế mà  chín năm. Tô Thần Cương nghiến răng kèn kẹt, hận  thể lập tức đ.â.m cho bà  mấy chục nhát d.a.o cho hả giận. Đồng thời,  cũng hận   đến cùng cực.
“A,  nay   phát hiện. Vậy lửa hôm nay là ai phóng?”
“Cái …”
Thật sự  thể nghĩ , rốt cuộc là ai  phóng hỏa?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Nô tỳ nghi ngờ là  của Dung di nương.”
Cũng chỉ  thể đổ cho Dung thị.
“Ả  hận lão phu nhân phạt ả chép kinh để cầu phúc cho thiếu gia,  còn nâng nha đầu Hỉ Thước bên cạnh lên  ,  bắt tất cả    đổi cách xưng hô thành di nương. Mấy hôm  nô tỳ còn  kinh ả chép  đạt yêu cầu. Ả  nhất định  ghi hận nô tỳ, ghi hận lão phu nhân, nên mới  hại c.h.ế.t lão phu nhân. Đụng  chuyện hôm nay chắc chắn là ngoài ý .”
“Ngươi tận mắt thấy ?”
“Không ạ.”
“Hừ,  thấy mà ngươi dám đổ lên đầu Dung thị!”
“Lão nô thật sự  thể nghĩ  còn ai sẽ  loại chuyện  nữa.”
Tô Thần Cương trong lòng thầm nghĩ, nếu chuyện  là do bất kỳ ai trong Hi Viên ,  đều dễ dàng xử lý.  nếu là Dung thị thì   dễ,   thể diệt khẩu ả, ít nhất là   bây giờ.
Không thể diệt khẩu thì chuyện  sẽ  thể giấu . Hầu phủ  mới tạm yên, chẳng lẽ  một  nữa  đẩy lên đầu sóng ngọn gió, để  đời chê   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-90-sao-no-long-nao.html.]
Chuyện  còn đáng hổ thẹn hơn cả việc   ép cưới một nữ nhân xuất  từ giới thương nhân, nghiêm trọng hơn nhiều so với việc  g.i.ế.c thê sủng . Đến lúc đó,  chừng ngay cả  thế của chính  cũng sẽ  nghi ngờ,   trăm cái miệng cũng  thể giải thích rõ ràng.
Hai thằng em trai con vợ lẽ  chắc chắn sẽ nhân cơ hội  kéo  xuống ngựa, tranh giành tước vị Hầu gia của .
Hắn dùng bàn tay   thương xoa xoa trán, chuyện   xử trí thế nào đây?
“Muốn cho cả nhà con trai ngươi một mạng sống ?”
Hoa ma ma    lựa chọn,  chuyện   cơ hội, liền vội vàng đáp. Bất kể Hầu gia bắt bà   gì, bà  cũng   quyền lựa chọn, chỉ  thể  theo.
“Muốn ạ, xin Hầu gia cứ phân phó!”
“Không hổ là  bên cạnh mẫu  , đầu óc cũng nhanh nhạy đấy.”
“Nếu   chuyện , bổn hầu sẽ tha cho cả nhà con trai ngươi. Vốn dĩ với những việc ngươi  , giờ  đáng lẽ nên đưa ngươi xuống gặp Lưu Dũng  suối vàng .”
“Nô tỳ hiểu, lão nô tội đáng c.h.ế.t vạn .”
“Ghé tai  đây.”
Hoa ma ma quỳ lết  gần,  xong lời Hầu gia , bà  lập tức sụp xuống đất.
“Sao  đến nông nỗi ,   đến nông nỗi !”
“Ngươi nên  nếu    sẽ  kết cục gì. Nếu  ,   thể thành  cho cả nhà các ngươi ngay bây giờ!”
“ lão phu nhân bà …”
“Còn   là do các ngươi   chuyện  ? Ngươi   nếu chuyện  truyền  ngoài,  sẽ  đối mặt với cái gì ? Lời   đến nước , tự  quyết định .”