Ngày hôm sau, nhiệt độ vẫn lên cao đến đỉnh điểm, gần chạm tới mốc bốn mươi độ.
Cô tìm ra một chiếc áo ngang bụng và một chiếc quần ngắn, mái tóc dài được bết thành hình viên thuốc, mang chiếc mắt kính râm khảm ngọc lên trên.
Cô bé nhỏ nhắn để lộ ra cái rốn ở giữa bụng, phối với chiếc áo màu trắng mềm mại, trông rất hoạt bát, mang cá tính gợi cảm của một thiếu nữ.
Ngoại trừ, n.g.ự.c phẳng.
Khi đi trên đường, không ít người nước ngoài cũng huýt gió gạ gẫm.
Cô bé cầm cây kem bảy sắc trên tay, chiếc lưỡi chậm rãi l.i.ế.m cây kem, đôi mắt hạnh thơ ngây nhìn anh qua mắt kính râm.
Vẻ đẹp của một thiếu phụ hòa với vẻ đẹp thời thiếu nữ, như khiến cô đẹp hơn cả lần đầu hai người gặp nhau.
Dụ Cảnh Hàng nở một nụ cười nhạt, chậm rãi thưởng thức dáng vẻ của cô.
Cô cầm cây kem, nghiêng đầu sang một bên, chạy đến bên người anh rồi giơ lên, cây kem ngọt ngào mềm mại liền bị cắn một cái.
Ánh mắt anh rất bình tĩnh, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều.
Nhìn cô vợ bé bỏng của mình, mùi vị ngọt ngào của cây kem cũng như trở nên ngon tuyệt.
Nhưng sau đó, cây kem của cô lại trở nên không trọn vẹn, thật sự xấu, uổng công cô l.i.ế.m lâu như vậy.
Cô không hiểu tại sao, tỏ vẻ oan ức, cũng không thèm cho anh ăn nữa.
Dụ Cảnh Hàng rất hiếm khi thấy Tề Chân như vậy.
Có vẻ vì ở trong nước, mỗi lần cô cùng với anh đi ra ngoài, đều phải im lặng như hến, ăn mặc cho ra dáng thục nữ, thế nhưng cô vẫn ngoan ngoãn không oán giận.
Cô bé nhỏ khi đó luôn được anh nắm tay, không lo không nghĩ, cứ nghe theo lời anh, như một con mèo nhỏ bị dắt đi.
Anh cũng không nhịn được mà nhắm mắt cười.
Cô vợ nhỏ vứt rác xong liền chạy bạch bạch đến, dắt tay anh đi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-435.html.]
Cô ngẩng đầu lên, chắp hai tay sau lưng nhìn anh, đôi mắt long lanh đầy vui sướng.
……
Từ nhỏ Dụ Cảnh Hàng rất thành thạo tiếng Anh, vì anh nhận được sự giáo dục từ rất sớm, từ tiểu học đến trung học đều học ở Mỹ.
Tề Chân có từng nhìn qua tấm ảnh thời thơ ấu của anh.
Thật sự quá khác biệt với hình ảnh của anh bây giờ, tuy lúc ấy anh nhìn có vẻ hơi trầm tính, nhưng rất tự tin và chói lọi.
Anh ấy có rất nhiều bạn bất kể màu da hay giới tính, cũng thường xuyên tham gia thi đấu diễn thuyết ở Mỹ, còn có ảnh chụp anh cùng với đội bóng rổ của trường.
Cô chợt bừng tỉnh.
Nghe ba nói, thời niên thiếu, Dụ Cảnh Hàng còn từng là một đại ca xã hội đen, nhuộm tóc bạc, hút thuốc, uống rượu liên tục, nhưng thành tích học tập không bao giờ thấp.
Dù trước đó, anh là một thanh niên rất tốt.
Trong công viên Universal Studios, bọn họ mua thẻ vip riêng, trong dòng người tấp nập, bọn họ còn có đặc quyền đi ngang qua trực tiếp mà không cần phải chen lấn, có hẳn một đội ngũ riêng đi theo để phục vụ và dọn đường.
Dụ Cảnh Hàng bắt đầu thấy có chút hứng thú, Tề Chân lại thấy hưng phấn không thôi, mỗi một khu đều đi thử hết.
Tới những trò chơi mạo hiểm như Người khổng lồ xanh, mấy trò vòng vòng uốn lượn, hay là đung đưa qua lại trên cao, Dụ Cảnh Hàng sẽ không đi cùng với cô.
Tề Chân quấn lấy anh đã lâu, cô nhân lúc ánh mặt trời chói chang, liền nhẹ hôn anh một cái, tuy thật sự có chút bất tiện.
Anh vẫn dịu dàng dỗ dành cô: “Ngoan nào, chồng lớn tuổi rồi, một mình em đi được không?”
Cô nũng nịu: “Vậy cũng được.”
Người phục vụ và hộ tống theo đặc quyền thẻ vip, là một người ngoại quốc, cụ thể là …. một cô gái tóc vàng mắt xanh, thân hình cứng rắn nhưng lại thon thả, mảnh khảnh, tham vọng của cô ấy là góp đủ tiền để đi học ngành y ở M.A .
Dụ Cảnh Hàng nắm tay của Tề Chân, hai người vừa đi vừa tán gẫu, nhưng cô bé cũng không muốn nói chuyện nhiều cùng với cô ấy.
Mê Truyện Dịch
Thấy Tề Chân đi tới, cô ấy cười nói với Dụ Cảnh Hàng: “Hẳn là ngài rất yêu cô ấy. Tôi nghĩ, có lẽ ngài cũng không hứng thú nhiều với những thú vui này.”