Thang Ninh lùi một bước, thoát khỏi vòng tay .
Hơi ấm của đối phương còn lưu cơ thể là bằng chứng cho hành động mật .
Cả hai đặt tay ở , lúc thì gãi đầu lúc thì xoa cằm.
Cố Ngộ phá vỡ bầu khí ngượng ngùng , cầm áo khoác của cả hai lên : "Đi thôi, đưa em về nhà."
Thang Ninh dám ngẩng đầu lên, gật đầu về phía .
Trên đường cả hai đều gì, và chính sự im lặng khiến bầu khí trở nên kỳ lạ khác thường.
Khi đến nhà Thang Ninh, cuối cùng cô cũng can đảm ngẩng đầu Cố Ngộ: "Ừm… Cảm ơn vì hôm nay."
"On nghĩa gì chứ." Cố Ngộ tỏ vẻ bình thản: "Nó là ."
Thang Ninh gì, vẫn lặp : "Cảm ơn ."
Cố Ngộ cũng đành chịu, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu cô: "Về nghỉ ngơi sớm , thấy mấy ngày nay em nghỉ ngơi , mắt xuất hiện quầng thâm kìa."
Thang Ninh gật đầu, ngoan ngoãn .
Sáng chủ nhật nhận tin từ cửa hàng thú cưng, Thang Ninh đón Bạc Hà về nhà.
Vốn tưởng năm nghìn tiền đặt cọc sẽ đủ, ngờ khi thanh toán chỉ mất hơn một nghìn.
Nghi ngờ tính sai, cô còn yêu cầu lễ tân tính một nữa.
Hôm nay lễ tân chính là cô gái Cố Ngộ gặp , vì ghi chú đặc biệt nên cô nhận Thang Ninh chính là Cố Ngộ nhắc đến .
Dù cũng chỉ thu của cô một nghìn đồng, cô giả vờ bấm chuột vài cái Thang Ninh với vẻ mặt ngưỡng mộ : "Không sai , cần kiểm tra nữa, chỉ hơn một nghìn thôi."
"Vâng, cảm ơn cô nhé." Thang Ninh thanh toán xong , mặt là niềm vui ngoài dự đoán.
Cô lễ tân chống cằm, theo bóng lưng Thang Ninh rời tự lẩm bẩm: "Haiz, khi nào mới một bạn trai xuất sắc như ... Vừa trai chu đáo, cô thật may mắn."
Sau khi về nhà, Thang Ninh sắp xếp chỗ ở cho Bạc Hà, lẽ là mấy ngày gặp Thang Ninh, hoặc lẽ là nhận bản khỏe mạnh trở nên hôm nay Bạc Hà phấn khởi, chạy quanh Thang Ninh mấy vòng, di chuyển nhanh nhẹn hơn bình thường nhiều.
Thang Ninh ôm nó, cảm giác vui mừng như lấy thứ mất.
Có lẽ ông trời thực sự ưu ái cô, mới khiến cô mất Bạc Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-126.html.]
Tối đó cô hẹn gặp Cố Lê, hôm nay Cố Lê trang điểm, trông cả rạng rỡ, gặp Thang Ninh, câu đầu tiên cô là: "Chầu hôm nay tớ mời, để xin vì coi trọng tình yêu hơn tình bạn!"
Thang Ninh : "Thấy ý thức cao như nên tớ tha thứ cho đó, cần mời ."
"Không , nhất định mời! Đây là quy tắc, yêu đương coi trọng tình yêu hơn tình bạn cũng mời." Cố Lê tỏ vẻ nghiêm túc.
"Được, tớ đành miễn cưỡng ăn chực của một bữa ." Thang Ninh mở menu, cô xoa xoa tay: "Hôm nay nhất định ăn cho phá sản mới ."
Cố Lê động tác "Mời": "Ăn ăn , tớ tiền! Ăn hết !"
Sau khi gọi món xong, Thang Ninh Cố Lê, tò mò hỏi: "Sao ? Hình như gần đây tình yêu nuôi dưỡng nên sắc mặt hẳn lên thì ?"
Cố Lê cầm điện thoại lên soi mặt: "Có đúng ? Gần đây đón tớ tan hằng ngày, hầu như ngày nào bọn tớ cũng hẹn hò.” Cố Lê đột nhiên nhớ : "À , mấy ngày nay chơi tớ đều với ba là với , nếu tớ hỏi thì đừng để lộ nhé."
Mặc dù miệng Thang Ninh đồng ý, nhưng trong lòng thì áy náy.
Dù Cố Ngộ cũng rõ chuyện của cô và Trần Thạc , bây giờ bắt Thang Ninh diễn vai giả vờ Cố Ngộ hết chuyện.
Thực sự khó cho cô.
"Cảm giác... Yêu đương thế nào?" Sợ Cố Lê điều gì, Thang Ninh vội chuyển chủ đề hỏi.
"Rất , vui, ngày nào cũng vui." Cố Lê cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng, vẻ mặt như thể ngay cả thở cũng ngọt ngào: "Ngày nào cũng gặp , ở bên cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh, mỗi tối đều nhắn tin đến tận khuya, thứ đầu tiên nghĩ đến khi mở mắt cũng là , bọn tớ sẽ chúc buổi sáng lành, thực sự vui."
Vừa dứt lời, vẻ mặt Cố Lê bỗng trầm xuống, thở dài : " nếu thể vui vẻ mãi như thì mấy."
Thang Ninh bắt chút manh mối: "Vẫn sẽ định yêu một tháng như đây ?"
"Ừ..." Cố Lê nhún vai: "Tớ sẽ sa đà , ngày nào tớ cũng đếm ngược đấy."
Cố Lê mở một ứng dụng cho Thang Ninh xem, đó hiển thị dòng chữ "Còn 15 ngày nữa kết thúc tình yêu".
Cô ngẩn khi thấy con đó: "Ầy... Không ngờ qua một nửa ... Thời gian trôi nhanh quá." Cố Lê cảm thán cất điện thoại : " tớ phát hiện yêu đương thực sự thể đổi một con , cũng bình thường tớ lười lắm, cuối tuần ngủ đến 11 giờ sẽ dậy, nhưng bây giờ cuối tuần tớ dậy sớm để nhắn tin với , chuẩn chỉnh trang để hẹn hò, khi tối chuyện với say mê đến nỗi tắm, ăn cơm tớ còn sắn lòng bóc tôm cho , mặc dù tớ ghét nhất là bóc tôm, tớ cảm thấy đổi đến mức nhận bản nữa, lẽ đây chính là cái gọi là đầu óc tình yêu chi phối, chỉ tại tớ thực sự quá thích …”
"Vậy..." Thang Ninh kéo dài giọng: "Đến lúc đó, sẽ nỡ ?"
"Tất nhiên là sẽ nỡ !" Cố Lê gật đầu chút do dự: " tính tớ vốn như , tận hưởng hiện tại, chỉ cần đến một tháng, tớ nhất định trải qua từng ngày thật vui vẻ!"
" !" Thang Ninh tỏ vẻ đồng tình: "Bây giờ vui là ."
Hai ăn ở một quán thịt nướng Hàn Quốc, gọi hai chai rượu soju nhỏ.