ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 183

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:31:18
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Lê liếc một cái "Anh cũng quá điều": "Anh thế , Thang Ninh sẽ thoải mái !"

Cố Ngộ nghẹn họng.

Anh chỉ gần bạn gái một chút để còn thể lén lút âu yếm, gì.

Thôi, cũng chỉ hơn một tiếng, nhịn thì nhịn .

Cố Ngộ định sách máy bay để g.i.ế.c thời gian, nhưng máy bay cất cánh, Cố Lê đeo bịt mắt dựa gối ngủ.

Thang Ninh tải sắn vài bộ phim Mỹ iPad, với tâm trạng nghỉ, cô xem những thứ liên quan đến công việc nữa, chỉ thư giãn .

Cô đeo tai tập trung màn hình, nhưng luôn cảm thấy bên cạnh đang chằm chằm.

Quả nhiên nghiêng đầu sang thì thấy Cố Ngộ chống cằm ném cho cô một cái nháy mắt đưa tình.

Thang Ninh giật , theo phản xạ liếc Cố Lê bên cạnh.

May là cô đeo bịt mắt, thấy gì cả.

Cố Ngộ ghé gần : "Đang xem gì ?"

Thang Ninh sợ Cố Lê bên cạnh ngủ, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, thể thấy cuộc đối thoại của hai , cố ý hắng giọng một cách nghiêm túc: "Đang xem phim Mỹ."

"Hay ?" Tuy Cố Ngộ hỏi cô phim , nhưng mắt vẫn chằm chằm Thang Ninh.

Giống như đang hỏi phim , mà là hỏi trai .

Thang Ninh đến ngượng, ấp úng : "Cũng, cũng ."

Cố Ngộ tiếp tục hỏi: "Lần Hải Thành vui ?"

"Ừm, cũng khá vui."

"Có chuyện gì ấn tượng sâu sắc ?" Cố Ngộ mong đợi hỏi.

"Là... Ngày đầu tiên , khá ấn tượng."

Trong đối thoại, ẩn chứa những ẩn ngữ chỉ hai mới hiểu .

Hai liếc mắt đưa tình vòng qua Cố Lê.

Thang Ninh lén lút liếc về phía Cố Lê, ý bảo kiềm chế một chút, đừng để lộ.

Sau đó Cố Ngộ cũng chỉ thể hậm hực xem qua tài liệu công việc cần duyệt.

Sau khi xuống máy bay, tự bắt taxi đến khách sạn.

Trần Trác với tư cách là tổ chức chuyến , quả thực tận tâm tận lực, phòng khách sạn là đặt , ở cửa giống như hướng dẫn viên, phát thẻ phòng sắp xếp chỗ ở.

Anh đưa thẻ phòng đầu tiên đến mặt Tiền Tư Châu: "Cậu ở với… Bạn gái với Tiểu Tam?"

"Với Tiểu Tam ." Tiền Tư Châu nhận thẻ phòng ngượng ngùng gãi mũi: " và cô ... Chưa ở cùng ."

Trần Trác nhướng mày với , đến mặt Trang Mạc An, đưa cho cô một thẻ phòng: "Vậy con gái là lẻ, em ở một nhé."

Thang Ninh và Cố Lê đương nhiên ở cùng phòng, còn là ba Lăng Lệ, Cố Ngộ và Trần Trác.

Rồi hai tay cầm hai thẻ phòng Cố Ngộ và Lăng Lệ: "Thế nào, ai ở với ?"

Cố Ngộ nhún vai: " cũng ."

" ở với ." Lăng Lệ khoác vai Trần Trác: " ở một sẽ sợ."

"Được thôi, để bảo vệ ." Trần Trác liếc Cố Ngộ, ý vị sâu xa : "Này, tiếc nhỉ, nếu một nam một nữ thể ở cùng phòng thì

thể tiết kiệm tiền một phòng đấy."

Sau khi phân phòng xong cả đám lượt thang máy. Tiền Tư Châu,

Trang Mạc An, Doãn Sam và Trần Trác chung một chuyến thang máy, còn chuyến .

Vừa thang máy, Cố Lê hỏi: "Thang Ninh, công ty đến Hải Thành ở khách sạn nào ?"

"Tụi tớ ở Sheraton bên cạnh." Thang Ninh .

Lăng Lệ sững với Thang Ninh: "Lúc đến Hải Thành ?"

Thang Ninh thuận miệng đáp: "Vâng, công ty đến team building."

Trong đầu Lăng Lệ đột nhiên lóe lên hình ảnh gì đó, tiếp tục hỏi: "Khi nào?"

"Là đầu tháng ... Sao ạ?"

Lăng Lệ cúi đầu bấm đốt ngón tay tính toán gì đó, bỗng hít sâu một .

lúc cửa thang máy mở , đều tìm phòng của .

Lăng Lệ kịp lo tìm phòng , nắm vai Cố Ngộ bên cạnh : " đến phòng , hút với điếu thuốc."

Cố Ngộ mặt đầy nghi hoặc: " hút thuốc mà."

"Vậy châm cho điếu thuốc."

"?"

Vừa phòng, Lăng Lệ chỉ hỏi tội: "Cậu, thú thật ."

Cố Ngộ vẫn còn ngơ ngác: "Thú thật cái gì?"

"Cậu, tháng cũng đến Hải Thành!" Lăng Lệ với vẻ " thấu tất cả": "Nói! Có đến cùng Thang Ninh ?"

Cố Ngộ với vẻ " tưởng chuyện gì chứ" : "Phải, chỉ đến một ngày cuối tuần để cùng em ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-183.html.]

"Đệt!!!!!" Lăng Lệ nắm tóc với vẻ sốc: "Các ở bên ? Đệt với ?"

" cũng chứ, nhưng em công khai." Cố Ngộ với vẻ mặt bất lực: "Tóm cứ đừng tỏ gì, nếu sợ em sẽ tự nhiên."

"Đệt, còn yêu lén ." Lăng Lệ nhướng mày đầy ẩn ý: "Còn mặt nhiều thế , khá là kích thích đấy.”

"Biết , … Hay là đẩy sóng tạo gió một chút? Tạo cho vài cơ hội?" Cố Ngộ như đùa.

"Tạo cơ hội gì? Tạo bằng chứng tại chỗ để hai lén lút mấy chuyện thể thấy ánh sáng?"

"..." Cố Ngộ câm nín.

Cũng tại ai ai cũng suy nghĩ bẩn thỉu thế.

Lăng Lệ tò mò hỏi: "Thế nào? Ở bên bao lâu ?"

"Khoảng một tháng thôi."

"Ồ... Vậy..."

Mặc dù Lăng Lệ hết câu, nhưng Cố Ngộ dùng ngón chân cũng đoán hỏi gì.

Rất khả năng hỏi phát triển đến mức nào .

"Không !" Cố Ngộ bực bội đẩy ngoài cửa.

Lăng Lệ đẩy ngoài với vẻ mặt vui.

nghĩ đến việc họ thể ở bên , vẫn nhịn nở nụ hạnh phúc, dù cũng chứng kiến quá trình phát triển của mối tình từ thời sơ sinh đến giờ.

Anh đánh giá ấn tượng của về Cố Ngộ và Thang Ninh đều , thậm

chí từ đầu cảm thấy hai xứng đôi, ngờ bọn họ thực sự ở bên , đột nhiên cảm thấy hiểu niềm vui của việc "Đẩy

thuyền".

Chỉ tiếc là chỉ thể vui một thể vui chung với .

với tư cách thể là duy nhất bí mật , Lăng Lệ chút đắc ý.

Anh xem hai sẽ những chuyện mờ ám gì con mắt của .

Suốt đường về Lăng Lệ đều kìm nụ , đến khi về phòng mới cố kéo khóe miệng .

Trần Trác thấy liền hỏi: "Hút xong ?"

Lăng Lệ sững , theo phản xạ đáp: "Ừ, hút xong ."

Trần Trác thấy lạ, ghé gần ngửi ngửi: "Sao ngửi thấy mùi thuốc."

"Ờm..." Lăng Lệ giả vờ : "Vừa châm thì thấy hút thuốc hại cho sức khỏe, nghĩ thôi hút nữa."

Câu trả lời tuy vô lý nhưng Trần Trác cũng nghi ngờ gì.

Lăng Lệ sắp xếp hành lý thở dài : "Haiz, già , xung quanh đều đối tượng cả, cảm thấy cảm giác khủng hoảng."

"Không em, sẽ đồng hành độc cùng ."

Lăng Lệ coi Trần Trác là ngoài, trực tiếp quần áo.

Trần Trác liếc : "Ấy em, ngờ giấu kỹ thế, hình cũng khá đấy."

"Không bằng Cố Ngộ." Lăng Lệ : " vốn tưởng Cố Ngộ là kiểu

thích tập thể dục, ngờ, đệt, hình mặc đồ thì gầy cởi đồ thì thịt."

"Phải, cũng từng thấy một , đệt, là đàn ông mà cũng trợn mắt."

Lăng Lệ câu kỳ lạ của đột nhiên cảm thấy thoải mái, liền mặc áo : "Mẹ kiếp, lẽ cong?"

" thẳng như thước kẻ đấy ?! Cả cây cột điện cũng thẳng bằng !"

"..." Lăng Lệ thấy phong cách đối thoại của hai méo mó, vẫn cố gắng chủ đề ban nãy: " hình Cố Ngộ đúng là, chậc chậc chậc, ai

đó phúc ."

"Gì cơ? Ai phúc?"

"Ồ, gì." Lăng Lệ tuy cấm tiết lộ, nhưng trầm tĩnh như Trần Trác.

Vừa thể hiện niềm vui chỉ , nhưng sợ thực sự đoán mang tiếng là nhiều chuyện.

Vừa tìm cùng "Đẩy thuyền", lo đương sự thoải mái.

Trong lòng thực sự đấu tranh dữ dội.

Trần Trác thấy Lăng Lệ đấu tranh như , đoán rằng lúc nãy Lăng Lệ tìm Cố Ngộ chuyện, lẽ là vì phát hiện manh mối gì đó nên chất vấn.

Với tính Cố Ngộ giấu chuyện, khả năng khai hết.

Trần Trác thăm dò: "Anh ?"

Lăng Lệ cảm thấy như tìm tri kỷ, lập tức đáp: "Cậu ?"

"Đệt!" Trần Trác bật dậy khỏi giường: "Cái và cái cùng một chuyện ?"

Lăng Lệ lặp như cái máy: "Cái và cái cùng một chuyện ?"

Hai , Trần Trác hội ý: "Có chuyện ai đó lén lút yêu đương mặt chúng ?!"

Lăng Lệ vỗ đùi, cảm thấy đùi vỗ đau, hào hứng : "Đệt! ! Đi gây chút chuyện ?"

"Đi!" Trần Trác ăn ý đập tay với : "Phải chứ!”

Loading...