Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 72: Ngày Mưa Lãng Mạn - 2

Cập nhật lúc: 2025-09-14 10:47:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biết câu trả lời của sẽ khiến khó xử nên Aurora chọn cách nhắm mắt. Có đôi khi, cô dối, cô thể hiện cảm xúc trong tim ngoài dù cô hiểu thừa .

Đừng là khu rừng già hoang lạnh , nếu như bên cạnh thì cho dẫu leo lên đỉnh Everest sống thì cô cũng can tâm tình nguyện chấp nhận và hề cảm thấy rét .

- Ngày mai chơi ? Chúng dạo công viên và ăn món gì đó mà cô thích. – Anh dịu giọng đề nghị.

- Anh c.h.ế.t cháy ? – Cô hỏi, vẫn mở mắt vì sợ giọt lệ hạnh phúc sẽ rơi xuống.

- Dự báo thời tiết ngày mai trời âm u cả ngày, mưa phùn, nắng.

- Bão ?

- , thành phố chỉ ảnh hưởng thôi, đến nỗi núp trong nhà .

Mi mắt cô dần hé mở và nụ môi cô méo xẹo. Dạo cô bận đến mức về tới nhà là lăn ngủ, chẳng buồn xem tin tức thành thử gì đến thời tiết, sáng thấy nắng thì trời nắng, thấy mưa thì trời mưa thôi, .

Người hẹn dạo ngày nắng , còn chỉ thể đưa cô ngày mưa bão.

- Sao? Có ? – Anh chau mày, hỏi tiếp.

- Đương nhiên là . Chẳng mấy khi hứng sảng thế , thể bỏ qua chứ.

Suốt mấy tiếng đồng hồ, Aurora dường như ngủ, cứ lăn lộn giường và chốc chốc chiếc đồng hồ báo thức đang kim với tốc độ thua một con rùa già. Mãi đến gần sáng, khi tiếng mưa tí tách gõ đều bên hàng hiên thì cô mới chìm giấc mộng.

Mới sáu giờ sáng, Harvey mặt cổng nhà cô bác sĩ, nhấn chuông mà cứ im trong xe, chờ đợi.

Chiếc đồng hồ nhà hết pin và kim ngắn dừng bảy, kim dài dừng mười hai từ hôm qua đến giờ, hại cứ ngỡ đến trễ, nào ngờ lúc ghé cây xăng mới phát hiện nhầm. Còn Aurora vì ngủ muộn quá thành thử cô chẳng chuông báo thức, khi tỉnh dậy thì gần bảy giờ.

- Anh đến Harvey? – Aurora nghiêng đầu, giữ chiếc điện thoại vai trong khi hai tay đang gấp gáp lựa quần áo.

- đang cổng nhà cô.

- Năm phút, cho năm phút.

Dứt lời, Aurora quẳng điện thoại lên giường và chọn bừa một chiếc váy hồng paste dài ngang đầu gối. Đôi tay cô thoăn thoắt thao tác và chỉ trong năm phút thì thứ xong xuôi. Cô hài lòng gật đầu với hình ảnh phản chiếu trong gương cất bước rời khỏi căn nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-chang-ma-ca-rong-cua-toi/chuong-72-ngay-mua-lang-man-2.html.]

Chiếc xe bon bon chạy đường lớn và rẽ cổng một nhà hàng. Aurora nhanh chóng nhận đây là nhà hàng hôm cô thấy ăn cùng một cô gái lạ mà về giải thích rằng còn cả Lucasta chung.

- Hai ..

Theo hướng tay cô chỉ, Harvey nhận Samson và Lucasta đang cách họ mấy dãy bàn. Cô gái tóc vàng dường như đang nhõng nhẽo, tự ăn mà bắt trai đút hết món tới món . Thậm chí món súp nóng, Samson thổi nguội mới từ từ cho chiếc thìa miệng cô.

- Ngứa cả mắt. Sao thể những việc như thế nhỉ? Con bé trưởng thành mà. – Harvey nghiến răng, càu nhàu.

- trông họ đáng yêu mà. Anh thấy gương mặt của Samson đong đầy hạnh phúc ?

Trong khi cô bác sĩ còn đang chăm chú về phía hai em thì Harvey nhanh tay xiên một miếng thịt chiếc nĩa và đưa lên miệng cô.

Hành động của khiến cô bất ngờ đến độ đơ cứng, cứ tròn mắt đối diện chằm chằm.

- Mau ăn nó xem nào. cảm giác khi đút thức ăn cho khác thật sự hạnh phúc .

Những tiếng xì xầm bàn tán đầy ngưỡng mộ vang lên xung quanh khiến Aurora đỏ mặt ngại ngùng. Tuy nhiên cô tự hào thì ít mà buồn và tức thì nhiều vì những phụ nữ cho rằng cô là gái già, chuyên dụ dỗ những trai mới lớn.

Vì gặp thường xuyên nên cô quên mất vẻ ngoài của chênh lệch đến gần mười tuổi.

- Thế nào? Anh thấy hạnh phúc ? – Cô nhai vội miếng thịt và hỏi.

- Không. cảm giác bình thường. – Anh nhàn nhã đáp.

Có một chút thất vọng dâng lên trong lòng Aurora. Người đàn ông đúng là tảng băng trôi, chẳng lãng mạn là gì. Lẽ nào thể giả vờ để sưởi ấm cõi hồn cô đơn của cô trong một ngày mưa bão thế ?

- Nào, há miệng .

- Anh bảo cảm thấy gì mà. Thôi . – Cô cau miếng thịt đang kề gần môi .

Tuy nhưng Aurora vẫn đón nhận sự ân cần vì cô nếu bỏ lỡ, cô e đêm nay bản sẽ trằn trọc vì hối tiếc.

Harvey vốn chẳng thích ăn những thức ăn loài nên cũng chỉ còn cách để khiến cô gái cùng đừng cảm thấy lạc lõng. Hơn nữa, thật lòng mà , cũng cảm thấy vui vui.

Nếu như chỉ nghĩ cho bản , lẽ đề nghị cô bạn gái và chỉ dừng ở mối quan hệ của tình nhân, sinh con, ba nhưng thể ích kỷ như .

Anh từng thấy cô cưng nựng những đứa bé mồ côi và cô cũng khao khát thực hiện thiên chức cao quý như bao phụ nữ khác.

Loading...