Chương 110: Đôi mắt của  quả thật là do em gây  (1)
 
Thịnh Vãn Tình    tin tức gì của Thẩm Ngật suốt hai ngày.
 
Cô  chủ động gọi điện thoại liên lạc với Hứa Mặc mới  , Thẩm Ngật hai ngày nay vẫn ở nhà,  là cơ thể  khỏe, bảo cô hoãn công việc .
 
Biết Thẩm Ngật  khỏe, Thịnh Vãn Tình đương nhiên  đến thăm, thế là tranh thủ giờ nghỉ trưa, đến nhà Thẩm Ngật một chuyến.
Kết quả  ngờ,  khiến cô  thấy  cảnh tượng như .
 
Thẩm Ngật trong mắt Thịnh Vãn Tình là  nghiêm túc và ít , bởi vì Thẩm Ngật trong trạng thái  việc, gần như  , dù  đối xử với  khác ấm áp như gió xuân, nhưng Thịnh Vãn Tình vẫn  thể cảm nhận ,  vẻ ngoài dịu dàng của , là sự lạnh nhạt.
 
Vì , khi thấy Thẩm Ngật ở  mặt Dung Thiển, giữa hai hàng lông mày đều là nụ   thể giấu, Thịnh Vãn Tình vô cùng kinh ngạc.
Người đầu tiên chú ý đến Thịnh Vãn Tình là Dung Thiển.
 
Vừa  Dung Thiển cũng  ăn gần xong, cô đặt đũa xuống, Thẩm Ngật chú ý đến ánh mắt cô,  theo ánh mắt cô, mới thấy Thịnh Vãn Tình.
 
Phát hiện hai   chú ý đến , Thịnh Vãn Tình nhanh chóng nhếch mép , bước tới : 
 
“Tiên sinh Thẩm, Cô Dung,    phiền hai  đấy chứ?”
 
“Thư ký Thịnh, trùng hợp thật, chúng  ‘’ gặp  .” 
 
Dung Thiển cố ý nhấn mạnh chữ “”, cô một tay chống cằm, ánh mắt  Thịnh Vãn Tình, lộ  một tia sáng  rõ ý vị sâu xa.
 
Thịnh Vãn Tình  lúng túng, nhưng rõ ràng, trong việc xử lý chuyện “hiểu lầm” , cô   thành thạo, thế là mang theo nụ  áy náy : 
 
“Cô Dung,   là   mắt  thấy Thái Sơn, hiểu lầm cô ,  nghĩ, Cô Dung là  rộng lượng, hẳn là, sẽ  so đo với   ?”
 
Dung Thiển  rõ chiêu trò của cô , cố ý  tủm tỉm,  giọng điệu mỉa mai: 
 
“Thư ký Thịnh  , chẳng lẽ,  trông giống loại  nhỏ nhen và tùy hứng đó  editor:bemeobosua?”
 
Thịnh Vãn Tình   phụ nữ   dễ đối phó, thế là, cô  cúi đầu, c.ắ.n môi, lộ  vẻ mặt  dám  lời nào.
 
Chiêu  của cô  khá cao tay, tự  giả vờ đáng thương, khiến  khác   thấy thương cảm,  nổi bật Dung Thiển như một kẻ ác.
 
Dung Thiển lắc đầu đầy bất lực về điều , dùng cách  hiện đại để miêu tả, biểu hiện của Thịnh Vãn Tình , đích thị là hành vi  xanh!
 
Thẩm Ngật thong thả uống một ngụm , thấy hai  họ  chuyện gần xong, mới mở lời: 
 
“Tìm   việc gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-110-1.html.]
 
“Tiên sinh Thẩm, sức khỏe ngài  khá hơn ?” 
 
Lời  thốt , Thịnh Vãn Tình nhận thấy  quá vượt giới hạn, liền bổ sung: 
 
“Là thế , bên công ty,  một cuộc họp cần  tổ chức, với , Phu nhân Mạnh  gọi điện thoại đến sáng nay,  bà   gặp ngài.”
 
“Mạnh Ngọc Hinh?”
 
Dung Thiển nhướng mày.
Thẩm Ngật gật đầu: 
 
“Ừm, là cô .”
 
“Người phụ nữ đó vẫn còn dây dưa với  ? Bà  tìm   gì ?” 
 
Nhắc đến Mạnh Ngọc Hinh , Dung Thiển   chút kiên nhẫn nào, cũng   những năm , bà   gây phiền phức gì cho Thẩm Ngật  editor:bemeobosua.
 
Nghe thấy cách dùng từ thiếu lễ phép của Dung Thiển, Thịnh Vãn Tình nhíu mày, Mạnh Ngọc Hinh là  của Thẩm Ngật, cô   dám ở  mặt Thẩm Ngật, dùng giọng điệu  để  chuyện?
 
Kết quả, câu trả lời của Thẩm Ngật, càng khiến Thịnh Vãn Tình ngây .
 
“Người phụ nữ đó tìm , là vì đứa con trai ngu ngốc của bà , chuyện của Thẩm Phong Nhiên.”
 
Nghe thấy  liên quan đến Thẩm Phong Nhiên, vẻ mặt Dung Thiển lập tức trầm xuống,  một  chuyện, cô vẫn   với .
 
Thế là, đợi Thịnh Vãn Tình  , Dung Thiển liền gọi Thẩm Ngật  phòng,  xuống, câu  đầu tiên của Dung Thiển liền hỏi : 
 
“Cái tên Mộ Triều Tuyết,  thấy thế nào?”
 
“Mộ Triều Tuyết?” 
 
Thẩm Ngật khựng , dường như  chút bất ngờ, cô  nhắc đến cái tên .
Nhận thấy   phản ứng, Dung Thiển  thăm dò hỏi: 
 
“Anh thấy, nếu  dùng cái tên Mộ Triều Tuyết ,  thích hợp ?”
 
“A Thiển, em đang cố ý trêu chọc  ?”
 
“Hả?” 
 
Dung Thiển  hiểu,   thành trêu chọc  ?