Chương 115: Anh  thâm tình như  nhất định sẽ   lòng (1)
 
Sau khi lời  của Thẩm Ngật  dứt, bên  Diêu Chính Hưng im lặng.
Lúc , Dung Thiển còn cố ý lên tiếng, : 
 
“Ông chú già, bao nhiêu năm  gặp,  miệng lưỡi ông vẫn còn chua ngoa ?”
 
Bên  Diêu Chính Hưng im lặng ba giây, mới : 
 
“Cô vẫn luôn  chúng   chuyện ?”
 
“Anh  nhấn nút loa ngoài, mỗi câu ông ,  đều  thấy hết.” 
 
Dung Thiển    liếc  ai đó, những suy tính nhỏ nhặt đó của , Dung Thiển đều thấy rõ cả.
 
Diêu Chính Hưng thầm mắng Thẩm Ngật một tiếng,  xong tối nay hai  đều qua, Diêu Chính Hưng liền giận dỗi cúp điện thoại.
 
Dung Thiển chú ý thấy Diêu Chính Hưng nhắc đến chuyện Diêu Na  bắt cóc, liền nhân tiện hỏi Thẩm Ngật: 
 
“Tình hình nhà họ Diêu bây giờ thế nào? Hà Tích Thành còn sống ?”
 
“Nghe giọng điệu của em,   sẽ ch.ết.”
 
Thẩm Ngật tuy  trả lời trực tiếp, nhưng Dung Thiển cũng hiểu , Hà Tích Thành vẫn còn sống, chỉ là   bây giờ đang ở trong tình cảnh nào.
 
Dung Thiển cũng  giấu : 
 
“Ừm, sẽ ch.ết, tự đào hố chôn , hại  hại .”
 
“Diêu Chính Hưng vì niệm tình ơn nghĩa của cha , nên vẫn giữ  ở  nhà họ Diêu, nhưng,  hạn chế quyền lực của ,  quản lý sòng bạc bây giờ là  khác .”
 
Dung Thiển  ,  khỏi đoán: 
 
“Không  Tông Vũ Đường chứ?”
 
Dung Thiển chỉ tùy tiện đoán,  ngờ  đoán đúng thật!
Thẩm Ngật  với cô: 
 
“Tông Vũ Đường là  học thức, học vấn  cao,   thuê đến  quản lý sòng bạc, nhưng vì tính cách quá chất phác thật thà, nên vẫn luôn  Diêu Chính Hưng chê bai.”
 
“Diêu Chính Hưng  chê bai ,   giữ  ?” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-115-1.html.]
Dung Thiển cảm thấy  kỳ lạ.
Thẩm Ngật  : 
 
“Vì, Tông Vũ Đường là do  đề cử đến.”
 
“Anh đề cử ư?” 
 
Dung Thiển  chút bất ngờ, điều   nghĩa là,   quen thuộc với Tông Vũ Đường ?
Thẩm Ngật từ từ : 
 
“Tông Vũ Đường bề ngoài trông chất phác, thật , tâm tư  nhiều, thích giả heo để ăn thịt hổ, giao sòng bạc cho  quản lý,   yên tâm, hơn nữa,  cũng  ý với Diêu Na,  chỉ là, se duyên cho họ.”
 
“Vừa nãy Diêu Chính Hưng     ? Người  Diêu Na thích .” 
 
Dung Thiển cảm thấy   phóng khoáng, nhưng   lời    toát  một mùi chua editor:bemeobosua.
Thẩm Ngật nắm lấy tay cô, như thể để an ủi và dỗ dành, kéo cô  xuống vị trí của ,  đó mới  với cô: 
 
“Cô  thích em.”
 
“Hả?” 
 
Dung Thiển nhất thời  theo kịp mạch suy nghĩ của .
Thẩm Ngật  : 
 
“Cô  thích   từng bảo vệ cô , cho nên, yên tâm , cô    tình địch của em.”
 
“Ồ.” 
 
Dung Thiển ừ một tiếng, nhưng  nhanh phản ứng : 
 
“Không đúng! Tại  em  coi cô  là tình địch?”
 
Thẩm Ngật chỉ mỉm ,   gì thêm.
Dung Thiển  xong liền hối hận, cô  nên hỏi , cô  Thẩm Ngật thích cô, nhưng tình cảm đó, cô  thể đáp .
 
Bởi vì giữa họ, căn bản  thể  khả năng...
Nghĩ đến đây, Dung Thiển  khỏi thở dài, ánh mắt khó nén vẻ cô đơn, cô cũng   tùy hứng một chút, bất chấp tất cả, mạnh dạn  cho Thẩm Ngật , tâm ý của cô.
 
 tình cảm đó, giống như việc m.a.n.g t.h.a.i một đứa bé,   đứa bé  đến thế giới  chắc chắn sẽ  chịu đựng gió mưa, và  sống  bao lâu.
 
Nếu  như , tại   để nó  đời? Nên bóp ch.ết nó ngay trong trứng nước, tuy tàn nhẫn, nhưng đau dài  bằng đau ngắn.