Chương 138: Con tin rằng lịch sử sẽ đảo ngược 
 
“Cô gái xinh , cô đến đây  gì ?”
 
Phía  truyền đến lời hỏi thăm lo lắng của tài xế, Dung Thiển khoanh chân  bên bờ vực, gió biển  lớn, thổi tung mái tóc cô.
Dung Thiển vén mớ tóc rối   tai, cô   đầu  hỏi tài xế:
 
 “Chú ơi, chú    về  tên là Ngụy Long ?”
 
“Ngụy Long? Hơi quen tai,    nghề gì ?” 
 
Tài xế thấy Dung Thiển   xuống,  vẻ   ý định tự tử, lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Dung Thiển : 
 
“Anh  là diễn viên  nổi tiếng ba mươi năm , còn đoạt  nhiều giải thưởng, chú    về   ?”
 
“Ồ, cô    ! Không ngờ, bây giờ vẫn   trẻ tuổi  đến nhân vật Ngụy Long .” 
 
Tài xế  lúc  chuyện, ông khá cảm khái : 
 
“Người khá , chỉ tiếc là, sống  thọ, hình như, ba mươi mấy tuổi  ch.ết .”
 
“Thật ? Anh  ch.ết như thế nào?” 
 
Dung Thiển c.ắ.n môi, cố nén nước mắt.
Tài xế nghĩ một lát mới : 
 
“Hình như là khi tổ chức tiệc  thuyền,  rơi xuống biển, đội cứu hộ tìm kiếm nhiều ngày, đều nghi ngờ       cá mập ăn thịt  , đáng tiếc thật, một  khỏe mạnh như , cứ thế mà mất .”
 
“Vậy  , tin tức về  , tại    tìm thấy  mạng?”
 
“Ai mà  , dù  thì chỉ  một đêm, đột nhiên biến mất, cứ như thể,  từng tồn tại ,   cũng thấy quái lạ ha.” 
 
Tài xế  ngây ngô .
Dung Thiển siết chặt nắm đấm, cô hít sâu một ,  mới  dậy,  với tài xế: 
 
“Chú ơi,  ơn, đưa cháu trở  chỗ cũ .”
 
“Về nhanh  ?”
 
Dung Thiển vò mái tóc rối,   xe  mới  một câu: 
 
“Không nhanh ,  hai tháng .”
 
Dung Thiển  xe trở  quán rượu Quảng Đông , Tạ Đông   , Dung Tập Ôn vẫn  ở vị trí cũ.
Dung Thiển giận dữ  tới, đập mạnh xuống bàn, cô giận  kiềm chế  : 
 
“Ba, tại  ba  lừa con!”
Dung Tập Ôn ung dung đặt ly rượu xuống, ngẩng đầu  con gái mắt đỏ hoe: 
 
“Con   một chuyến   về ?”
 
“Ba đang lừa con đúng ? Con căn bản  thể  đổi! Thẩm Ngật  …   căn bản  thể sống sót đúng ?” 
 
Nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, Dung Thiển c.ắ.n chặt răng.
Dung Tập Ôn  cô, hỏi: 
 
“Con đều  theo lời ba ,  kể hết cho nó những chuyện sẽ xảy  trong tương lai ?”
 
“Con  , căn bản chẳng  tác dụng gì cả! Hơn nữa” 
 
Dung Thiển cúi đầu, siết chặt nắm đấm, cô thở hổn hển,  cam lòng : 
 
“Hơn nữa, còn là vì con , nên mới dẫn đến kết quả đó xảy …”
 
“Vậy là đúng , con     .” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-138.html.]
 
Dung Tập Ôn  bình tĩnh.
Dung Thiển  dám tin  ông: 
 
“Ba, quả nhiên ba đang lừa dối con đúng ?”
 
“Ba buộc   với con như , nếu , tình hình bây giờ sẽ tệ hơn nữa, con gái, con  cố gắng hết sức ,   đến bước , con   giỏi , hãy lật sang trang mới ,  ?” 
 
Dung Tập Ôn  kéo tay cô khuyên nhủ, nhưng  Dung Thiển hất .
Dung Thiển  thẳng  ông: 
 
“Cho nên, ba, ngay từ đầu ba  , kết quả của Thẩm Ngật là  thể  đổi, ý nghĩa chuyến  của con, chỉ là để bổ sung lịch sử thôi, đúng ?”
 
“Ba   mà!”
 
Dung Tập Ôn cũng dần trở nên bực bội, ông tức giận : 
 
“Ba đều  theo lời Thẩm Ngật , ba  cách nào khác chứ? Có lẽ đây chính là kết quả mà nó  đó?”
 
Dung Tập Ôn thật sự  thoải mái, thằng nhóc Thẩm Ngật đó,   những chuyện gì ? Khiến ông  con gái chỉ trích một trận!
 
“Vậy còn Thẩm Phong Nhiên? Hắn   thể tiếp tục nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật ? Bây giờ,   chẳng  vẫn đang âm thầm theo dõi con ?” 
 
Dung Thiển chất vấn ông.
Dung Tập Ôn  , 
 
“Sẽ   còn nữa.”
 
“Cái gì sẽ  còn nữa?”
 
Dung Tập Ôn   mắt cô : 
 
“Con gái, con  an  , chỉ cần con  điều tra chuyện của Thẩm Ngật nữa, con sẽ bình an vô sự, chuyện bên Thẩm Phong Nhiên, ba sẽ xử lý editor:bemeobosua.”
 
Dung Thiển tức đến bật , cô điều tra lâu như , kết quả   với cô, đây chính là kết cục cuối cùng ? Đùa cái gì !
 
“Con gái,   ba  đả kích con, mà là con bây giờ,   còn bất kỳ manh mối nào nữa , chuyện   chấm dứt tại đây.”
 
Dung Tập Ôn  dậy an ủi cô: 
 
“Dung Thiển, đừng mãi day dứt về quá khứ nữa, con sống ở hiện tại, điều con nên ,  là tương lai của con, chứ   quá khứ.”
 
“Không, chuyện   kết thúc.” 
 
Dung Thiển lấy  chiếc chìa khóa mà Mộ Triều Tuyết đưa cho cô: 
 
“Ba, ba tin rằng lịch sử sẽ đảo ngược ?”
 
Dung Tập Ôn sững sờ: 
 
“Chiếc chìa khóa  từ   ? Con định dùng chiếc chìa khóa   gì?”
 
“Ba, đừng quên, con là con gái của ai,  con cứ thế kết thúc một cách mập mờ,  thể nào.” 
 
Dung Thiển khẳng định chắc chắn: 
 
“Tấm ảnh , tuyệt đối   là  xuyên  cuối cùng!”
Dung Thiển  ,  xoay  định bỏ , Dung Tập Ôn vội vàng nắm lấy cô: 
 
“Con gái, đừng vội, ba tin con, con   gì, ba sẽ  cản, nhưng con  thể hành động một .”
 
“Con , con  chừng mực.”
 
Dung Thiển dĩ nhiên sẽ  hành động liều lĩnh một cách ngu ngốc,  tiên, cô  tìm  nơi mà chiếc chìa khóa   ghi, Long Cảnh Hoa Viên  ở .
 
Dung Tập Ôn lo lắng cho cô, liền  theo cô về khách sạn.
 
Nếu thật sự như Dung Thiển , lịch sử  khả năng đảo ngược, Dung Tập Ôn  gì cũng  coi trọng!