Chương 28: Nếu    xem  là bạn thì  (2)
 
Thẩm Ngật   loại  hành động bồng bột,   gì cũng  sự cân nhắc của riêng . Cách cư xử của Lâm Phong   thấy rõ. Trả tiền viện phí   là thể hiện  hùng, mà là điều  nên .
 
Lâm Phong    Thẩm Ngật, nhưng trong lòng   cũng  thoải mái.
Hắn thực sự   tiền, nhưng   thể bỏ sức   việc. Ân nghĩa Thẩm Ngật giúp  hôm nay, Lâm Phong sẽ ghi nhớ sâu sắc trong lòng.
 
Lâm Phong   xong chuyện,   việc gì thì  định . Thẩm Ngật còn lời  hỏi, chặn   : 
 
“Cô   gì với mày?”
 
“Ai? Ồ, mày  chị mày ? Nói  cũng   , mày  thẳng cô  là chị mày chẳng  xong  ? Còn để tao suy nghĩ lung tung.” 
 
Lâm Phong bực bội .
Lông mày Thẩm Ngật  nhíu : 
 
“Chị?”
 
“ , cô   là chị mày,  đến Mỹ   chỗ ở, nên tạm thời ở chỗ mày. Có vấn đề gì ?”
 
Thẩm Ngật mặt mày nghiêm trọng: 
 
“Cô    chị ,  và cô    bất kỳ quan hệ huyết thống nào.”
 
“Không  huyết thống? Ồ, tao  . Gia đình tái hợp, tao đoán  sai chứ!” 
 
Lâm Phong vẻ mặt  hiểu , nháy mắt trêu chọc .
Thẩm Ngật   mắt , giọng điệu nghiêm túc hơn bao giờ hết: 
 
“Cô  tên là Dung Thiển,  và cô    bất kỳ quan hệ họ hàng nào.”
 
“Mày và cô    qua/n h/ệ gì,  tại  cô   ở chung với mày?” 
 
Lâm Phong đặt  nghi vấn.
Thẩm Ngật   gì,  mặt , giữ im lặng.
Lâm Phong lúc  chợt nghĩ  điều gì đó,   trợn tròn mắt  thể tin , túm lấy vai Thẩm Ngật, buộc   . Lâm Phong kinh ngạc : 
 
“Mày đừng  với tao, cô  và mày là q/uan h/ệ đó... loại qu/an h/ệ đó! Mày mới mười sáu tuổi thôi, chuyện giữa hai đứa mày là  thể!”
 
Lâm Phong khó chấp nhận, mặc dù nước ngoài  thoáng, nhưng cũng  thể lộn xộn đến mức !
Tuổi  của , chính là lúc  chuyên tâm học hành. Nếu vì ham  cá nhân mà lầm đường lạc lối, thì  khác gì sa đọa ?
 
“Trọng tâm căn bản   là tuổi tác...” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-28-2.html.]
Thẩm Ngật cúi mi mắt, che giấu nỗi buồn trong đáy mắt.
Từ việc Dung Thiển  hề  đổi  bốn năm, Thẩm Ngật  , Dung Thiển  thể xuyên  đến bất kỳ thời điểm nào của . Và sẽ  một ngày, tuổi tác của  sẽ vượt qua cô.
 
Thậm chí khi   là một ông già tóc bạc, gần đất xa trời, Dung Thiển vẫn giữ nguyên vẻ ngoài . Thời gian sẽ  để  bất kỳ dấu vết nào   cô, bởi vì, cô chỉ là một  qua đường trong  gian thời gian.
 
Nghĩ đến đây, lòng Thẩm Ngật cảm thấy  khó chịu.
 Lâm Phong     những điều . Câu  của Thẩm Ngật, lọt  tai ,   nghĩa là tuổi tác  quan trọng!
Lâm Phong tá hỏa,  khổ sở khuyên nhủ: 
 
“Thẩm Ngật, mày vốn dĩ trầm , bình tĩnh, tao tin mày   loại   chịu  cám dỗ. Chuyện  mày  nghĩ kỹ, nó liên quan đến tương lai của mày!”
 
Thẩm Ngật lắc đầu,  một câu: 
 
“Lời  hợp ý,  thêm vô ích.”
 
“Mày  .” 
 
Thẩm Ngật  hiệu   thể  . Lâm Phong còn  khuyên nhủ, kết quả ăn  một cánh cửa đóng sầm .
Lâm Phong  gõ cửa, nhưng nghĩ đến Dung Thiển ở bên trong,  đành bỏ cuộc, dự định sẽ  chuyện riêng với  bé một cách đàng hoàng !
 
Thẩm Ngật  bước , liền thấy Dung Thiển  nghiêng   cửa sổ, rèm cửa   kéo xuống editor:bemeobosua. Cô  qua khe hở, dường như đang quan s/át điều gì đó. Trên mặt cô   nụ , giữa hai lông mày toát lên vẻ nghiêm nghị.
 
Đây là  đầu tiên Thẩm Ngật thấy cô  biểu cảm như .
Bình thường cô luôn vô tư,  đùa vui vẻ, trông như   tâm sự,   phiền muộn, sống  nhẹ nhàng thoải mái.  giây phút , thấy cô mặt mày nghiêm túc, Thẩm Ngật bỗng nhận ,  hình như  hiểu rõ cô…
 
“Cô đang  gì ?” 
 
Thẩm Ngật bước tới hỏi cô.
Dung Thiển nhanh chóng   chắn , mỉm  với : 
 
“Không  gì, chỉ là  một cặp tình nhân nhỏ đang hôn   lầu,   trộm một chút. Cảnh   dành cho trẻ em ,    xem.”
 
Thẩm Ngật khẽ ho một tiếng: 
 
“   hứng thú với những chuyện đó.”
 
Nói xong, Thẩm Ngật bước   bếp.
Thẩm Ngật  , nụ   môi Dung Thiển cũng biến mất ngay lập tức. Cô liếc  qua cửa sổ bằng khóe mắt, sắc mặt  trầm xuống,  đó mới bước  phòng  quần áo.
 
Nghe thấy tiếng đóng cửa, Thẩm Ngật lập tức bước  khỏi bếp,  đến vị trí Dung Thiển  . Nhìn qua khe hở của rèm cửa,  lầu   một bóng .
 
Thẩm Ngật thu  ánh mắt, liếc  cánh cửa phòng, một tia phức tạp xẹt qua đáy mắt.