Chương 35: Cậu  căn bản   để cô  (2)
 
Khi  thấy tấm ảnh rửa , Dung Thiển ngây .
Hóa , tấm ảnh chụp chung trong khung ảnh của Thẩm Ngật, là do cô chụp…
 
Buổi chiều, cả nhóm  dạo phố. Dung Thiển,  “xuyên ” ,  cái gì cũng thấy lạ lẫm. Qua phong cảnh chợ búa, cô  thể nhận  tình hình kinh tế của đất nước trong thời kỳ . Về điểm , Dung Thiển vẫn khá hứng thú.
 
Bên đường phố  máy chơi điện tử. Dung Thiển bỏ xu ,  cùng Lâm Phong và mấy  chơi vài ván. Lục Tuyên thì một   dạo các cửa hàng quà tặng.
 
Trần Thi Ý  xem đồ nữ. Vừa thử xong một bộ bước , cô thấy Thẩm Ngật. Cô bước đến hỏi: 
 
“Thẩm Ngật, chị Thiển Thiển cũng đến xem quần áo ?”
 
Phản ứng đầu tiên của Trần Thi Ý là Dung Thiển cũng ở đây, bởi vì về cơ bản, ở   Dung Thiển, ở đó  Thẩm Ngật.
Thẩm Ngật lắc đầu,   chằm chằm  quần áo nữ trong tiệm, im lặng  .
 
Trần Thi Ý lúc  đoán  điều gì đó. Cô  hỏi: 
 
“Cậu  mua quần áo cho chị Thiển Thiển ?”
 
“Cô  gợi ý nào ?” 
 
Thẩm Ngật cuối cùng cũng mở lời vàng ngọc.
Trần Thi Ý  thầm. Quả nhiên là .     chọn  một bộ mà Dung Thiển thích trong đống quần áo rực rỡ , quả thật  khó  .
 
“ nghĩ, bộ  hợp với chị .” 
 
Trần Thi Ý lấy xuống bộ đồ mà cô  chọn. 
 
“Chiếc áo khoác  Anh quốc màu đen , kết hợp với chiếc áo len trắng , nhất định sẽ  .”
 
Trần Thi Ý  ,   quanh một vòng, chọn thêm một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ, và một đôi giày Martin.
Cô   với Thẩm Ngật: 
 
“Cậu mua những thứ , là vì Giáng sinh sắp đến,  tặng quà Giáng sinh cho chị Thiển Thiển đúng .”
 
“Ừm.” 
 
Thẩm Ngật nhẹ nhàng đáp lời,  nhắc nhở cô: 
 
“Đừng  với cô .”
 
“Yên tâm ,     tạo bất ngờ, sẽ   .” 
 
Trần Thi Ý  đảm bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-35-2.html.]
 
Sau khi  dạo phố buổi chiều, tối đến    xem phim. Xem xong phim, về đến nhà  là chín giờ tối. Dung Thiển chơi cả ngày, mệt lử.
Thẩm Ngật vẫn còn năng lượng,  về đến  dọn dẹp đống đồ mà Dung Thiển mua lung tung và  xách về bằng hai tay.
 
Dung Thiển thấy  mở một hộp quà, lấy  một cái khung ảnh,  lồng tấm ảnh chụp chung đó . Cô hỏi: 
 
“Cái đó là Lục Tuyên tặng  ?”
 
Cô  Lục Tuyên   dạo cửa hàng quà lưu niệm editor:bemeobosua. Lúc  về,   xách theo vài túi đồ. Lục Tuyên cũng tặng quà cho cô, là một con búp bê nhỏ dễ thương.
 
“Ừm, quà Giáng sinh.” 
 
Thẩm Ngật lắp xong ảnh,  đặt khung ảnh lên một cái kệ.
Dung Thiển  , chìa tay , hào hứng hỏi: 
 
“Quà Giáng sinh của  ?”
 
“Con búp bê đó chẳng  đang ở  tay cô ?” 
 
Thẩm Ngật  sang, phát hiện con búp bê   cô  bẹp dí… Ừm, đáng thương thật.
Dung Thiển chỉnh  lời : 
 
“  là quà Giáng sinh  tặng  cơ.”
 
“Nói  .” 
 
Vành tai  đỏ lên, xách đồ lủi  phòng .
Dung Thiển  gian manh, vẫn là một  trai trẻ thuần khiết!
 thời gian vui vẻ thì luôn ngắn ngủi…
 
Khoảnh khắc nhận  món quà Giáng sinh mà Thẩm Ngật tặng, nụ  của Dung Thiển lập tức cứng , khóe miệng dần mím chặt xuống.
Xem , ngày cô   về  gần kề .
 
Thẩm Ngật thấy  mặt cô   nụ , tưởng cô  thích. 
 
“Nếu cô  thích,   thể mang  đổi.”
 
“Thích chứ! Bộ đồ   thế cơ mà!   thích.” 
 
Dung Thiển   chân thật. Để thể hiện là cô thực sự thích, cô còn ôm chặt bộ đồ  lòng.
Thẩm Ngật lúc  mới thở phào nhẹ nhõm. Cô thích là  .
Thẩm Ngật ngây thơ lúc  vẫn  , bộ quần áo  tặng cho cô  ý nghĩa gì.
 
Nếu Thẩm Ngật , ngày Dung Thiển mặc bộ đồ , sẽ là ngày cô rời ,  thà đốt cháy bộ quần áo đó, cũng  đưa cho cô.
Bởi vì,   căn bản  , để cô …