Chương 37: Chuyện   xử lý (2)
 
Dung Thiển  đầu  cánh cửa phòng của Thẩm Ngật đang đóng kín. Cậu  tắm xong là tự nhốt  trong phòng.
Dung Thiển cố gắng cảm nhận tâm trạng của , nhưng thấy    thể.
 
Mặc dù cái c.h.ế.t của Jessini   do  gây , nhưng   thể tách rời khỏi .
Nếu lúc đó Jessini và Lâm Phong  gọi điện cho , bảo  đến quán bar,  lẽ áp lực tâm lý của Thẩm Ngật còn  lớn đến thế.
 
 họ  c.ắ.n răng bảo vệ  đến cùng, cuối cùng dẫn đến bi kịch. Kết quả , tương đương với việc Thẩm Ngật  buộc  gánh vác trách nhiệm đòi  công bằng cho họ.
 
Dung Thiển  khỏi nghĩ, nếu Thẩm Ngật thực sự chỉ là một  bình thường,   khả năng đối kháng với Thomas,   sẽ  dồn đến mức nào?
 
Chỉ nghĩ đến đó thôi, Dung Thiển  cảm thấy khó thở, huống chi là Thẩm Ngật –  trong cuộc.
Dung Thiển suy nghĩ miên man suốt cả đêm, nhưng vì quá mệt mỏi, cô vẫn vô thức ngủ quên .
 
Sau đó, cô tỉnh dậy vì  thấy vài tiếng động nhỏ xì xào. Dung Thiển ngủ  sâu, mắt còn mơ màng khi tỉnh . Sau khi  dậy, cô quen tay vươn vai một cái.
 
Và  tầm mắt thoáng thấy điều gì đó, Dung Thiển  đầu , liền thấy Thẩm Ngật đang   sofa, một tay chống cằm, lúc  đang lặng lẽ  chằm chằm  cô.
 
Dung Thiển ngơ ngác  .
Cô  hề   dọa sợ, mà chỉ  bộ trang phục  đang mặc “kinh ngạc” thôi!
 
Nếu  Thẩm Ngật thường ngày  đội chiếc mũ lưỡi trai mang vẻ thiếu niên, đạp xe đạp, giống như  em hàng xóm, thì Thẩm Ngật lúc ,  là một thiếu gia bước  từ giới quý tộc hào môn!
 
Mặc một bộ vest đặt may  chất liệu trông  cao cấp, bên ngoài khoác chiếc áo khoác  hai hàng nút kiểu châu Âu editor:bemeobosua. Sự kết hợp màu sắc lạnh lùng,  điểm xuyết bởi một vài phụ kiện vàng, toát  khí chất công tử nhà giàu từ đầu đến chân.
 
Điều  quá khác biệt so với  thường ngày,  thể  là   như hai  khác !
Dung Thiển bỗng nhớ , hồi nhỏ Thẩm Ngật ở nhà, cơ bản ngày nào cũng mặc vest nhỏ  cùng giày da.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-37-2.html.]
 
Có lẽ khí chất quý tộc hào môn chính là  bồi dưỡng từ bé như . Vậy,  mặc trang trọng thế , là định trở về nhà họ Thẩm ?
Thực tế chứng minh, Dung Thiển đoán đúng. Thẩm Ngật  với cô,   về nhà họ Thẩm một chuyến.
 
Dung Thiển hỏi  về đó  gì? Thẩm Ngật chỉ đáp hai chữ: 
 
“Đàm phán.”
 
Trần Thi Ý và Lục Tuyên đến tìm Thẩm Ngật lúc sáu giờ rưỡi sáng.
Vừa đến  17 phố Saint-Lô, họ thấy  đường đậu vài chiếc xe sedan màu đen, cùng với những  vệ sĩ mặc vest đen đang  gác. Dường như họ đang chờ đón một nhân vật lớn nào đó, trận địa  hoành tráng.
 
Khi Trần Thi Ý và Lục Tuyên  lên lầu, cả hai vẫn còn đang nghĩ,   là nhân vật lớn nào  đến phố Saint-Lô ? Lại phái nhiều vệ sĩ đến .
 
Loại    giàu thì cũng quyền quý,  lẽ là cấp bậc mà cả đời họ cũng  thể tiếp xúc .
Đang nghĩ như , hai   đến cửa nhà Thẩm Ngật, và liền thấy, hai  vệ sĩ đang  gác ở đó…
 
Cánh cửa đang mở, vì  hai   thể  thấy  rõ, một quản gia lớn tuổi đang gọi Thẩm Ngật là: “Thiếu gia.”
Khoảnh khắc đó, tâm trạng của hai  chỉ  thể dùng hai từ để miêu tả, đó là: SỐC NẶNG!
 
Phó Bá Trọng nhận  điện thoại của Thẩm Ngật tối qua, sáng sớm  dẫn  đến đón .  khi mở cửa thấy Dung Thiển cũng ở đó, ông cũng  giật  một cái.
 
May mắn là ông   phận của Dung Thiển, vì   tin Dung Thiển  xuyên  đến, ông cũng  thấy  gì kỳ lạ.
 
Và đúng lúc Phó Bá Trọng chuẩn  đưa Thẩm Ngật , hai  vệ sĩ ngoài cửa lúc  chặn hai  trẻ tuổi . Phải là Thẩm Ngật lên tiếng ngăn cản, Trần Thi Ý và Lục Tuyên mới  phép bước .
 
Cũng chính lúc , hai  mới , Thẩm Ngật hóa    là sinh viên nghèo   thêm, mà là Đại thiếu gia nhà họ Thẩm xuất  giàu !
 
Thomas e rằng  mơ cũng  ngờ tới,  ,   đụng  sắt thép .
Bởi vì quyền lực của Thẩm Trì,   là thứ mà   thể đắc tội .