Chương 46: Đều liên quan đến một  đàn ông tên là Thẩm Ngật (1)
 
Về câu hỏi của Dung Thiển, Lục Tuyên và Trần Thi Ý  , cả hai đều lộ  vẻ mặt hổ thẹn và tiếc nuối.
Lục Tuyên lên tiếng: 
 
“Dung Thiển, về vấn đề , chúng  xin .”
 
“Ý gì?” 
 
Dung Thiển  hiểu, chẳng lẽ, sự dặn dò của cô  hề  tác dụng gì?
Kết quả chứng minh, Dung Thiển  đoán đúng.
 
Sở dĩ Lục Tuyên và Trần Thi Ý cảm thấy hổ thẹn, là vì  khi họ  nghiệp, họ   về nước. Vé máy bay về nước lúc đó, vẫn là Thẩm Ngật mua cho họ.
 
Lục Tuyên lúc đó  hiểu, tại  Thẩm Ngật  khẩn thiết  họ rời  đến ? Mãi   mới ,   sợ  sẽ  liên lụy đến họ.
 
Lục Tuyên và Trần Thi Ý về nước thì chuyên tâm  sự nghiệp. Hồi đó, việc giữ liên lạc với một  bạn ở nước ngoài  thuận tiện như  điện thoại di động bây giờ.
 
Hơn nữa,  đó Thẩm Ngật cũng  ở cố định một chỗ nào quá lâu, dần dần, họ mất liên lạc.
 
Về hành tung và một  tin tức của Thẩm Ngật, họ cũng   qua truyền thông và báo chí, nhưng lời giới truyền thông , một nửa là thật một nửa là giả, chỉ  cho  thôi.
 
Sau , họ tham gia một dự án quan trọng. Dự án  khởi động,  thể liên lạc với bên ngoài nữa.
Thế là đến khi họ   Thẩm Ngật thế nào, thì  thông báo Thẩm Ngật  mất tích  biển.
 
Thực  lúc , Lục Tuyên và Trần Thi Ý  nhớ  những lời Dung Thiển từng  editor:bemeobosua.
Chỉ là   thời gian trôi qua, mười mấy năm , họ  quên mất.
Lục Tuyên xin  Dung Thiển: 
 
“Xin , tất cả là do chúng   đủ để tâm. Nếu lúc đó chúng  chú ý hơn một chút,  lẽ Thẩm Ngật sẽ  gặp chuyện.”
 
“Hai   cần xin . Có những chuyện,  lẽ  định sẵn trong  phận . Hơn nữa, nếu hai  vì chuyện của Thẩm Ngật, mà bỏ lỡ sự nghiệp của , và những thành tựu  cống hiến cho đất nước, thì  chẳng  thành tội nhân thiên cổ ?”
 
Dung Thiển mong   đổi lịch sử, nhưng cũng may mắn vì lịch sử   vì cô mà  đổi.
Hơn nữa, qua  thử , Dung Thiển cũng nhận , đó là, việc lịch sử   đổi là một điều  đáng sợ.
 
Giả sử lúc đó Lục Tuyên và Trần Thi Ý  lời cô, gác  sự nghiệp,  theo Thẩm Ngật, thì quỹ đạo cuộc đời họ sẽ    đổi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-46-1.html.]
Họ sẽ  trở thành nhà vật lý, cũng sẽ  trở thành giáo sư.
Hậu quả , Dung Thiển    thể gánh vác nổi.
Lục Tuyên lúc   nhớ  một chuyện, ông hỏi cô: 
 
“ nhớ em từng  với chúng , hãy tìm  sự thật về việc Thẩm Ngật mất tích, vì nó liên quan đến sự an nguy của em. Bây giờ em  thể  cho chúng  , chuyện  là thế nào ?”
 
Trước khi trả lời câu hỏi , Dung Thiển hỏi ngược  ông: 
 
“Thầy  ,   xuyên  bằng cách nào ?”
 
Lục Tuyên lắc đầu. Dung Thiển  cho ông : 
 
“Là một bức ảnh của quá khứ editor:bemeobosua. Một khi  gặp tình huống sinh tử, bức ảnh sẽ hóa thành tro bụi, đưa  đến thời đại Thẩm Ngật vẫn còn sống.”
 
Lục Tuyên kinh ngạc: 
 
“Nói cách khác, khi chúng  gặp em, em  gặp tình huống sinh tử ?”
 
“Cũng chỉ  hai tiếng  thôi. Nếu   xuyên  về quá khứ, thì chỗ xương  gáy ,   đập nứt .” 
 
Dung Thiển tùy ý chỉ  một vị trí  gáy.
Lục Tuyên và Trần Thi Ý đều kinh hãi. Cô   nhẹ nhàng như , mà họ  thôi  thấy rùng !
 
Dung Thiển cũng  giấu họ,  hết những chuyện  xảy  trong  thời gian  cho họ .
Trần Thi Ý  xong, vô thức lẩm bẩm: 
 
“Nếu Thẩm Ngật mà  ,   sẽ đau lòng đến mức nào…”
 
“Hả? Bà  gì cơ?” 
 
Dung Thiển   rõ.
Trần Thi Ý vội lắc đầu: 
 
“Không  gì.”
 
Trần Thi Ý ngoài miệng   , nhưng trong lòng thực sự  lo lắng.
 
Dung Thiển  giấu   một chuyện lớn như , đến một ngày Thẩm Ngật  , phát hiện mỗi  Dung Thiển  thể đến gặp  , đều là lúc cô  gặp nguy hiểm sinh tử,   sẽ khó chịu đến mức nào?