Chương 49: Băng nhóm tấn công cô chính là nhóm liều lĩnh  ( 2)
 
Ông lão sững sờ. Trong cục cảnh sát,  ý gì?
 
“Ông ơi, năm đó  hai ông  giữ lời hứa  về, chỉ là, ông   gặp chuyện  đường ,  thể về đến nhà …”
 
Theo lời Dung Thiển  dứt, mắt ông lão  đẫm lệ, nghẹn ngào   nên lời.
 
Sau khi Dung Thiển trở về,  lâu , ông lão và con cái  đến cục cảnh sát nhận hài cốt Hứa Mặc. Vụ án , cũng từ đó khép .
 vụ án của Thẩm Ngật, thì mới chỉ bắt đầu…
 
Ngày hôm đó, Dung Thiển  đến cục cảnh sát,   Trần Giai ,  hai cảnh sát từ Bắc Kinh đến tìm cô. Dung Thiển  , lập tức nghĩ đến Triệu Kỳ Quang và Tạ Đông.
 
Quả nhiên,  đến phòng họp tìm, thì thấy đúng là họ.
Hai    chuyên đến tìm cô. Dung Thiển ngay lập tức nghĩ đến   băng nhóm tấn công họ     bắt  ?
Đối với câu hỏi của Dung Thiển, Tạ Đông  trả lời thẳng, mà hỏi cô một câu : 
 
“Tháng Tám năm ngoái, ở Quảng Tây xảy  một vụ án xả s.ú.n.g nghiêm trọng, 9  ch.ết 5   thương. Sau đó điều tra, những kẻ cầm s.ú.n.g là một băng nhóm liều lĩnh đang chạy trốn, đến nay vẫn   bắt, cô   chuyện  ?”
 
“Đương nhiên , vụ án  gây xôn xao  lớn, gia đình nạn nhân đến nay vẫn đang chờ một kết quả.” 
 
Dung Thiển  xong, cô chợt nghĩ đến điều gì đó, đoán: 
 
“Chẳng lẽ, chuyện   liên quan đến những  tấn công ?”
 
“ .” 
 
Tạ Đông gật đầu: 
 
“Băng nhóm tấn công cô, chính là nhóm liều lĩnh .”
 
Dung Thiển kinh ngạc, cô vội hỏi: 
 
“Vậy  bắt  ?”
 
“Chưa, hiện tại vẫn đang truy lùng.” 
 
Triệu Kỳ Quang trả lời cô, đồng thời còn  thêm một câu: 
 
“Sở dĩ chúng  đến tìm cô, là  , cô  dính líu đến băng nhóm  bằng cách nào?”
 
“ cũng  , tại  họ  tấn công ?” 
 
Dung Thiển thực   thể đoán là  liên quan đến Thẩm Ngật, nhưng hiện tại   căn cứ nào, cô đương nhiên  thể  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-49-2.html.]
Triệu Kỳ Quang và Tạ Đông   một cái. Tạ Đông lấy  một tấm ảnh cho cô xem:
 
“Cô  quen   ?”
 
Dung Thiển  một cái editor:bemeobosua. Trong ảnh là một  đàn ông da trắng  Mỹ, ước chừng  tám mươi tuổi. Ánh mắt  sắc bén, tạo cảm giác  nham hiểm, độc ác.
Dung Thiển lắc đầu: 
 
“Không quen,   là ai?”
 
“Ông  tên là Hoắc Tịch Quân, là    giật dây cho nhóm liều lĩnh đó. Những kẻ liều lĩnh đó kiếm tiền bằng cách gi.ết , Hoắc Tịch Quân , tương đương với ông chủ của họ.”
 
Dung Thiển  chằm chằm  bức ảnh một lúc lâu, thấy vẫn  quen, ngay cả tên cũng  từng  qua.
 
“Hoắc Tịch Quân là tên tiếng Trung ông  tự đặt cho . Tên thật của ông  là Thomas George.”
 
Tạ Đông chỉ tiện miệng nhắc đến, ai ngờ Dung Thiển kinh ngạc  bật dậy, chỉ  bức ảnh : 
 
“Thomas? Anh  ông  là Thomas!”
 
“Cô    là  quen ông  ?” 
 
Tạ Đông hỏi một cách kỳ lạ.
Dung Thiển lắc đầu : 
 
“   qua tên ông , chỉ là lúc đó   cơ hội gặp mặt.   nhớ, ông      tù  ?”
 
Triệu Kỳ Quang  với cô: 
 
“Ông  quả thực  từng  tù, chỉ là   dùng một  thủ đoạn,    tù sớm.”
 
“Khoảng thời gian nào?” 
 
Dung Thiển  khẩn thiết.
Triệu Kỳ Quang lật xem tài liệu, : 
 
“Tài liệu cho thấy, là năm 1978.”
 
Năm 1978? Dung Thiển tính toán một chút, là năm Thẩm Ngật 22 tuổi…
Khoan !
Dung Thiển bỗng nhiên nhớ , cô  thấy  đầu một tờ báo trong đống báo chí đó, tức là năm 1978, Thẩm Ngật   tấn công nghiêm trọng, nguy hiểm đến tính mạng!
 
Chẳng lẽ,  tấn công  , chính là Thomas   tù?
Nếu là như ,  vụ Thẩm Ngật mất tích  biển  , chẳng lẽ là do Thomas gây ?!