Chương 50: Bố  từng gặp con khi còn trẻ (2)
 
“Có gì đặc biệt ? Con gái của Cục trưởng chẳng  càng nên  gương ? Về phía bố ,  sẽ  với ông .” 
 
Dung Thiển  họ lo lắng điều gì, và đó cũng là điều cô   thấy nhất.
Cuối cùng, Tạ Đông vẫn  rằng,   sẽ  về cục báo cáo với cấp , cụ thể vẫn  đợi kết quả  khi bàn bạc.
 
Dung Thiển  họ bàn bạc kiểu   tốn thêm hai ngày nữa, nhưng cô cũng  thể ngăn cản, chỉ  thể đồng ý.
Tối hôm đó trở về, Dung Thiển  chuyện  với bố . Bố Dung còn  kịp  gì, Mẹ Dung  kích động  dậy phản đối: 
 
“Không , tuyệt đối  ! Mẹ kiên quyết  đồng ý!”
 
Bố Dung   bình tĩnh editor:bemeobosua. Ông châm một điếu thuốc, hút một ,  bảo Mẹ Dung  nhà , ông   chuyện với con gái.
Trước khi Mẹ Dung  , bà  dặn dò liên tục, tuyệt đối   để con gái !
 
Cho đến khi Mẹ Dung   nhà, Bố Dung mới dập điếu t.h.u.ố.c  gạt tàn,  đổi nụ  thường ngày, biểu cảm lúc  trầm tư và nghiêm nghị.
Dung Thiển hạ giọng,  với ông: 
 
“Bố, lúc nãy  ở đây  t/iện , con  mồi nhử   vì m.á.u nóng  vì danh tiếng gì, mà là vì,   thuê họ, để lấy mạng con.”
 
“Chẳng lẽ, thực sự là nợ cha con trả ?” 
 
Bố Dung bỗng nhiên  một câu như .
Dung Thiển nghi hoặc: 
 
“Ý gì ạ?”
 
Bố Dung từ từ : 
 
“Thomas, bố quen ông .”
 
Dung Thiển kinh ngạc, bố cô cũng quen Thomas ?
Bố Dung trầm giọng : 
 
“Khi còn trẻ, bố từng  giao thiệp với ông , cũng  thể  là  kết thù. Vì ,  nãy  con , bố  nghi ngờ, ông  là để trả th/ù bố.”
 
Điều   ngoài dự đoán của Dung Thiển,  ngờ   phát hiện bất ngờ .
Dung Thiển chợt nghĩ đến điều gì đó, vội hỏi ông: 
 
“Bố,  bố  quen Thẩm Ngật ?”
 
Bố Dung gật đầu: 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-50-2.html.]
“Quen.”
 
“Vậy  đây con hỏi, bố còn    gì cả!” 
 
Dung Thiển lập tức tố cáo.
Bố Dung  : 
 
“Trước đây con hỏi về Ngụy Long, chứ   Thẩm Ngật.”
 
“Có gì khác  ?” 
 
Dung Thiển bây giờ nghi ngờ nghiêm trọng, bố cô cố ý che giấu cô!
Bố Dung  nghiêm mặt : 
 
“Đương nhiên là  khác biệt, tên gọi   giống  .”
 
Dung Thiển: 
 
“…”
 
“Thôi  ,  vòng vo với con nữa.” 
 
Bố Dung   chừng mực, dừng  đúng lúc. Ông  với Dung Thiển: 
 
“Đó là chuyện của hơn ba mươi năm . Lúc đó bố cũng chỉ là một cảnh sát trẻ mới  nghề,  tròn hai mươi tuổi, trẻ trung và non nớt”
 
“Bố,   trọng điểm  ạ.” 
 
Dung Thiển kịp thời cắt lời ông.
Bố Dung gật đầu: 
 
“Được ,   trọng điểm.” 
 
Sau đó, ông  cô chằm chằm  chớp mắt.
 
“Bố, bố  con  gì ?” 
 
Dung Thiển cảm thấy  thoải mái, ánh mắt ông  kỳ lạ.
  nhanh, Dung Thiển   tại  ông   cô bằng ánh mắt đó, bởi vì, câu tiếp theo, Bố Dung : 
 
“Lúc bố còn trẻ, bố  từng gặp con.”
 
Dung Thiển lập tức như  sét đ/ánh, cả  hóa đá. Bố cô  từng gặp cô?
Vậy chẳng  là ,   khi cô xuyên  về, còn sẽ gặp bố cô ? Dung Thiển bỗng nhiên  một cảm giác  huyền ảo, chuyện  còn kỳ lạ hơn cả việc gặp Thẩm Ngật!