Chương 7: Thiếu niên Thẩm Ngật (2)
 
Dung Thiển  đoán   bé sẽ hỏi, và  chuẩn  sẵn lời đối đáp: 
 
“Tất nhiên chị  em tên gì, bởi vì, chị đến để bảo vệ em!”
 
Thẩm Ngật sững  một chút. 
 
“Cô , đến để bảo vệ  ?”
 
“Em trai nhỏ, em yên tâm, chị sẽ   hại em.” 
 
Dung Thiển vỗ vai  bé. 
 
“Chị  thể rời khỏi căn phòng , cũng  thể để  khác phát hiện  chị, bởi vì nhiệm vụ của chị là âm thầm bảo vệ em. Em  thể cho chị ở  đây ?”
 
“Tại  cô  bảo vệ ?” 
 
Tư duy của  bé  mạch lạc,  hề mù quáng tin   lời cô .
Dung Thiển nghĩ một lát,  đáp:
 
 “Bởi vì chính em của tương lai  ủy thác chị đến bảo vệ em.”
 
“Là  của tương lai…” 
 
Đáy mắt  bé lóe lên tia sáng khác thường,  Dung Thiển với vẻ mặt bỗng trở nên phức tạp.
Dung Thiển  đứa bé , chỉ nghĩ đến một từ để miêu tả: già dặn  tuổi. Tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tư  cực kỳ nhiều, và  thông minh. Thảo nào    bé  thể đạt  những thành tựu rực rỡ đến thế.
 
Cuối cùng,  tài ăn  lưu loát của Dung Thiển,  bé cũng chịu giữ bí mật và cho cô ở  trong phòng. Tuy nhiên,  một tin   là Quản gia Phó   vắng xa, khi nào trở  thì  rõ, cũng  chắc chắn.
 
Điều đó  nghĩa là Dung Thiển hiện tại chỉ  một lựa chọn duy nhất: chờ đợi!
 
Bữa ăn ba  mỗi ngày của Thẩm Ngật  một  hầu gái Philippines mang đến phòng. Khi   đến, Dung Thiển trốn  tủ quần áo. Người  , cô mới  ngoài. May mắn là thức ăn khá nhiều, Dung Thiển  thể cùng editor:bemeobosua  bé ăn. Buổi tối, Dung Thiển ngủ  ghế sofa. Mặc dù cửa phòng  khóa, nhưng Dung Thiển vẫn  lo lắng   đột nhiên x.ông , nên cô ngủ  hề yên giấc.
 
Cuộc sống như  kéo dài hai ngày. Dung Thiển cảm thấy bứt rứt  chịu nổi, chán nản, quá chán nản!
 
Hai ngày nay, Thẩm Ngật   coi cô như  tồn tại. Ngoài luyện piano,  bé còn luyện violin, ngoài  còn học tập,  sách, luyện thư pháp, đ.á.n.h cờ. Tóm , cả ngày  hề  lúc rảnh rỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-7-2.html.]
 
Hơn nữa, khi  giáo viên đến dạy, Dung Thiển  trốn  tủ quần áo, mỗi  trốn ít nhất là hai tiếng!
 
Trừ lúc  tắm,  bé  hề bước  khỏi phòng, cứ như thể  giam cầm trong chính căn phòng . Người Dung Thiển gặp nhiều nhất là cô hầu gái  Philippines tên Philita, vì cô  là  mang cơm ba bữa.
 
Một lý do khác khiến Dung Thiển phát điên là: tính  cô  ba ngày  tắm, quần áo cũng  . Cô cứ tưởng chỉ ở  tối đa hai ngày, nhưng giờ xem  là  thể !
 
Buổi tối, Dung Thiển   ghế sofa, trằn trọc  ngủ . Cô  thẳng dậy,  đứa bé đang  yên tĩnh  giường, cô  tới lay lay  bé.
 
Giấc ngủ của Thẩm Ngật  nhẹ, chỉ cần một tiếng động nhỏ là tỉnh. Cậu bé mở mắt,  cô một cái.
 
“Chị   tắm.”
 
 Dung Thiển  nhỏ.
 
Thẩm Ngật  đồng hồ,  mười hai giờ đêm. Chắc các  hầu  ngủ hết. Thế là  bé lén lút dẫn cô  tắm. Đây cũng là  đầu tiên Dung Thiển bước  khỏi căn phòng .
 
Trước đây, Dung Thiển  đoán đây là một biệt thự lớn dựa  bố cục căn phòng, nhưng khi bước  khỏi cửa, Dung Thiển mới nhận , đây   là biệt thự, mà rõ ràng là một tòa lâu đài!
 
Một lâu đài phong cách Châu Âu mang  thở cổ điển, quý tộc. Dung Thiển từng tham quan những địa điểm tương tự khi  du lịch nước ngoài, nhưng các điểm tham quan chỉ   từ bên ngoài. Còn bây giờ, cô đang  xuyên qua những editor:bemeobosua hành lang chằng chịt, Thẩm Ngật   cầm một cây nến soi đường. Cảnh tượng  mang  cho Dung Thiển cảm giác như  đang xuyên  một bộ phim, vô cùng mới lạ.
 
Phòng tắm  lớn. Dung Thiển xả nước  bồn tắm,  dám xả to tiếng. Khoảnh khắc  trong bồn, Dung Thiển mới thở phào nhẹ nhõm, thật thoải mái!
Thẩm Ngật  , mà canh giữ bên ngoài. Cậu bé  xổm ở cửa, lắng  tiếng Dung Thiển hát khe khẽ trong phòng tắm.
 
Dung Thiển cũng  dám tắm lâu, vội vàng xong việc, quấn áo choàng tắm  . Thẩm Ngật dẫn cô  về theo đường cũ. Giữa chừng, Thẩm Ngật đột nhiên phát hiện điều gì đó, kéo cô trốn  một góc khuất!
 
“Sao thế?” 
 
Dung Thiển hỏi nhỏ.
Cậu bé   gì, chỉ  về một hướng  xa. Dung Thiển cũng  theo, thấy một  phụ nữ mặc váy ngủ trắng đang   ban công vọng cảnh,  về phía xa xăm. Ánh đêm ngoài cửa sổ hắt , phủ lên  cô .
 
Dù  thấy rõ mặt chính diện, nhưng chỉ cần  dáng ,  khó để nhận  đó là một mỹ nhân.
Mãi , Dung Thiển thấy  phụ nữ đó   bước . Khi cô   , Dung Thiển thấy mặt cô , quả nhiên là một đại mỹ nhân, nhưng  lạnh lùng,  biểu cảm, như một cái xác  hồn.
 
Dung Thiển cúi xuống  Thẩm Ngật, thấy  bé đang  chằm chằm  phụ nữ đó, ánh mắt lộ  vẻ buồn bã và đau khổ.
Đây là  đầu tiên Dung Thiển thấy  bé biểu lộ cảm xúc như . Người phụ nữ đó là ai của  bé?