Chương 70: Vệ sĩ  thiếu nhưng thiếu một bạn đồng hành nữ (2)
 
Thẩm Ngật  : 
 
“Chiếc nhẫn   mẫu nữ,  cô sẽ thích,   mua .”
 
“Cậu  mua ?”
 
Sự bất ngờ  đến quá đột ngột, Dung Thiển  chút kinh ngạc.
Thật  ngờ,      theo phong cách tặng quà như thế .
 
Không cần chuẩn , cũng  cần giả vờ huyền bí, nhắc đến là   tặng cho cô, mang  cho cô một bất ngờ  ngờ tới!
, đeo nhẫn đôi hình như  kỳ quặc thì ?
 
Dường như nhận  cô đang nghĩ gì, Thẩm Ngật bình tĩnh : 
 
“Chỉ là một vật kỷ niệm,  nhiều  mua để cất giữ, để đó  thể tăng giá trị.”
 
“Thật ? Mau đưa cho , mau đưa cho !” 
 
Cậu   như , Dung Thiển liền  khách sáo nữa.
Thẩm Ngật thì thầm thở dài một tiếng, haizz, tặng quà mà còn  bịa lý do, Thẩm Ngật,  đúng là kém cỏi quá!
 
“ để trong két sắt ,   lấy cho cô.”
 
 ngay khi Thẩm Ngật chuẩn   dậy, Hứa Mặc và Phó Bá Trọng lúc  bước , thấy cả hai đang ở đó, Hứa Mặc liền  với họ: 
 
“Ông chủ, xe do bên Hà Tích Thành phái đến đón   đậu ngoài cửa .”
 
“Sớm  ?” 
 
Dung Thiển  đồng hồ, bây giờ mới năm giờ chiều.
Hứa Mặc : 
 
“Cũng  sớm, tính cả thời gian chuẩn  và quãng đường , thời gian  đủ.”
 
“ cũng   chứ?” 
 
Dung Thiển đột nhiên nhớ , việc cô  thể    còn   xác định editor:bemeobosua.
 
“Cái …” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-70-2.html.]
Hứa Mặc do dự,    sang  Thẩm Ngật, đẩy vấn đề khó sang cho  : 
 
“Phải xem ý ông chủ thế nào.”
 
“Mang  theo ,   thể đóng vai vệ sĩ mà!” 
 
Dung Thiển ngay lập tức tự ứng cử.
Thẩm Ngật  lắc đầu: 
 
“Vệ sĩ đủ ,  thiếu.”
 
“Vậy ý  là,     cùng ?” 
 
Mặt Dung Thiển xị xuống.
Thẩm Ngật  : 
 
“Ý  là, vệ sĩ  thiếu, nhưng thiếu một bạn đồng hành nữ.”
 
Sau đó,  đợi Dung Thiển phản ứng kịp, cô   Hứa Mặc hiểu ý đẩy lên lầu: 
 
“Cô Dung, mau lên lầu chuẩn  ,  sẽ chọn quần áo cho cô.”
 
Nhìn Dung Thiển  Hứa Mặc kéo  trang điểm, Phó Bá Trọng hỏi Thẩm Ngật: 
 
“Cậu chủ, đưa cô Dung  cùng,   ?”
 
“Bên sòng bạc canh phòng nghiêm ngặt, công tác bảo mật cũng luôn   ,  cần lo lắng sẽ gây chú ý cho truyền thông.”
 
Thẩm Ngật  ,   sang  Phó Bá Trọng, ánh mắt   ánh lên ý ,  một câu thật lòng: 
 
“Thôi  , thực  là sợ cô  ở nhà lâu buồn chán, đưa cô   ngoài hít thở  khí một chút.”
 
Phó Bá Trọng mỉm  thấu hiểu,  rõ,  rõ.
Nửa giờ , Dung Thiển   đồ xong, trang điểm   đó,   mặt Thẩm Ngật. Thẩm Ngật  cô, ngây  mất mấy giây.
 
“Thế nào? Đẹp ?”
 
Dung Thiển tự tin xoay một vòng  mặt  .
Sau đó Thẩm Ngật đột nhiên  chút hối hận, vì  để cô  cùng   đến sòng bạc với tư cách là bạn đồng hành nữ.
 
Nghĩ đến việc sẽ   nhiều ánh mắt dơ bẩn, ô uế  chằm chằm  cô, Thẩm Ngật càng nghĩ càng thấy khó chịu!