Chương 79: Anh  đợi cô  mười năm  (2)
 
Quả nhiên,  ba ngày, Lâm Kiệt   thể  yên  nữa.
Hai giờ sáng, Dung Thiển vẫn còn đang tập đá chân trong phòng, tiện thể chú ý động tĩnh ở phòng  lầu.
 
Vì lẽ đó, cô còn  đóng chặt cửa.
Lâm Kiệt nhân lúc , lén lút chuẩn  trèo tường  ngoài, thấy   trèo tường, Dung Thiển lập tức chạy  báo cho Thẩm Ngật.
 
Qua ánh sáng khe cửa, xác định   còn  ngủ, Dung Thiển đẩy cửa bước , thấy   đang  việc, cô vô thức : 
 
“Sao  còn  ngủ?”
 
Tuy bản  cô cũng  ngủ, nhưng   thức đêm  việc, thì  !
 
“Có chuyện gì ?” 
 
Thẩm Ngật đặt cây bút máy xuống hỏi cô.
Câu  nhắc nhở cô, Dung Thiển vội vàng : 
 
“Lâm Kiệt bỏ trốn ,  cần theo dõi xem     ?”
 
“Đi.” 
 
Thẩm Ngật  chút do dự,  dậy  ngay, còn  quên lấy hai chiếc mũ lưỡi trai màu đen.
Đội một chiếc lên đầu Dung Thiển, Thẩm Ngật còn kéo vành mũ xuống một chút, che khuất nửa khuôn mặt cô.
 
“Đi.” 
 
Thẩm Ngật kéo tay cô , thế là quyền chủ động  tự nhiên chuyển sang tay  .
Hai   theo  Lâm Kiệt, âm thầm bám sát.
 
Lâm Kiệt cũng   xa,  khỏi cửa, liền  khỏi khu biệt thự , đến con đường bên ngoài,    quanh trái ,    một con hẻm.
 
Thẩm Ngật và Dung Thiển rón rén  theo, luôn giữ một  cách với  .
 
Cho đến khi Lâm Kiệt dừng   một chiếc xe thể thao, hai  mới trốn  góc khuất, nín thở, từ xa quan sát tình hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-79-2.html.]
 
Dung Thiển thấy,  chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ  một  đàn ông ăn mặc  lịch sự, mặc áo sơ mi trắng, còn thắt cà vạt, nhưng tuổi tác trông  lớn, hình như còn  thành niên.
 
Cậu  châm một điếu thuốc, hút một ,  đưa cho Lâm Kiệt, Lâm Kiệt nhận lấy, hút đ.iên cuồng mấy , dáng vẻ đó, cứ như đang hút mai thúy .
 
Lông mày Dung Thiển nhíu , hạ giọng, ghé sát  Thẩm Ngật : 
 
“Đó   thể   là t.h.u.ố.c lá, mà là mai thúy.”
 
“Cô   đó là ai ?” Thẩm Ngật hỏi cô.
Dung Thiển  kỹ, mặt  trai đó  trắng, vẻ mặt thiếu sức sống và tiều tụy, còn khiến cô nghi ngờ   là do ham  quá độ .
 
Xét về ngoại hình, cũng coi như là  trai, chỉ là khi  trông  gian tà, chỉ thiếu điều   ba chữ “  ” lên mặt.
 
“Cậu  là ai ?” 
 
Dung Thiển  nhận .
Thẩm Ngật trả lời cô: 
 
“Thẩm Phong Nhiên.”
 
Đồng tử Dung Thiển lập tức mở to!
Cậu  là Thẩm Phong Nhiên? Là  bé  gặp ở KFC năm xưa? Mới trôi qua bao lâu chứ, sáu năm,  biến một đứa trẻ thành bộ dạng ?
 
“A Thiển, cô trốn ở đây đừng  ngoài.”
 
Thẩm Ngật dặn dò cô một tiếng.
Dung Thiển      gì, cũng  ngăn cản, gật đầu, tỏ ý  hiểu.
 
Thế là, Thẩm Ngật mặt  đổi sắc  về phía họ.
Dung Thiển đang định quan sát tình hình, lúc  phía  truyền đến tiếng bước chân, Dung Thiển cảnh giác lập tức   , liền thấy hai  đàn ông ăn mặc lôi thôi, say khướt  cô với ánh mắt dâm đãng.
 
Một trong  họ  nấc cụt,   gian tà: 
 
“Không ngờ  tiểu tiện  gặp  mỹ nữ thế , đây   là một cuộc tình cờ ?”