Chương 84: Người  yêu tên là Dung Thiển (1)
 
Dung Thiển bước  phòng Lâm Kiệt.
Đồ đạc của    ít, chỉ còn  một chiếc ba lô, vài cuốn sách đặt  bàn, Dung Thiển  đến  một cái.
 
Đặt  cùng là một cuốn sổ vẽ, Dung Thiển tiện tay lật , liền  bức vẽ ở trang đầu tiên  cho kinh ngạc.
 
Trên bức vẽ là một cái đầu lâu,  vẽ bằng bút bi đen,  bộ bức tranh mang  cảm giác  ngột ngạt, tăm tối, giống như một cái hố  đáy.
 
Dung Thiển lật tiếp, phát hiện mỗi trang đều vẽ những hình đầu lâu khác .
Đến bước , Dung Thiển   thể chắc chắn một trăm phần trăm,  đàn ông đeo mặt nạ đầu lâu, chính là Lâm Kiệt!
 
Hơi thở Dung Thiển  nghẹn ,  nhóc đó,  tay với cô thật sự  tàn nhẫn!
 
Dung Thiển cầm cuốn sổ vẽ đặt sang một bên, một cuốn sổ nhỏ màu xanh lá cây lúc  rơi , cô nhặt lên xem, dựa  tiếng Anh  đó dịch , là sổ tay đ.á.n.h giá của giáo viên về học sinh mỗi học kỳ,  đó ghi lời đề nghị của giáo viên về học sinh, là  cho phụ  xem.
 
Dung Thiển mở  xem, cô  thấy vài từ tiếng Anh khiến cô kinh hãi, “capable of violence” ( xu hướng bạo lực) và “anti-society personality” (nhân cách chống đối xã hội).
 
Mặc dù  đó ghi là nghi ngờ, nhưng Lâm Kiệt chắc chắn   những hành vi đáng ngờ , nên giáo viên mới  lời đề nghị đưa học sinh  kiểm tra editor:bemeobosua.
 
“A Thiển.”
 
Nghe thấy   gọi , Dung Thiển ngẩng đầu, liền thấy Thẩm Ngật  ở cửa,    chú ý đến cuốn sổ nhỏ cô đang cầm  tay.
 
Dung Thiển hỏi  : 
 
“Cậu   từ sớm ?”
 
“Không hẳn là sớm, nhưng   muộn.” 
 
Thẩm Ngật bước , nhận lấy cuốn sổ nhỏ trong tay cô, tùy ý lật xem.
Dung Thiển   , cô như  hạ quyết tâm gì đó, ánh mắt trở nên kiên định, cô  với Thẩm Ngật:
“Thẩm Ngật, …”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-84-1.html.]
“Hơi muộn , ngủ sớm .”
 
Lời còn   hết,   Thẩm Ngật cắt ngang,   dường như đoán  cô   gì, nhưng    dám .
 
“Ngủ ngon.” 
 
Thế là đặt cuốn sổ xuống, vỗ vai Dung Thiển, Thẩm Ngật khẽ  với cô,    rời khỏi phòng .
 
Dung Thiển thở dài, cô    với  , trốn tránh là vô ích, nhưng nghĩ  thôi, mai sẽ  với   .
 
Thẩm Ngật  phòng, khoảnh khắc đóng cửa ,   như thể  rút hết sức lực ngay lập tức, dựa  cửa ngã  xuống,   cúi đầu, mái tóc  trán che  đôi mắt, khiến    thấy rõ vẻ mặt  .
 
Phòng  bật đèn, chỉ  ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu qua tấm kính, mang đến một tia sáng đủ để soi rọi   trong căn phòng tối tăm .
 
Môi mỏng của  đàn ông mím chặt, tay   nắm  chặt, như thể  trải qua một cuộc đấu tranh đau khổ, cuối cùng,   vẫn buông tay.
 
Giống như  buông bỏ thứ gì đó mà   nắm  chặt,  nỡ buông tay.
Đó là    yêu, tên của cô , gọi là Dung Thiển.
 
Dung Thiển quyết định trở về.
 
Nằm  giường, hai tay kê  gáy, Dung Thiển  lên trần nhà, để mặc suy nghĩ lan man, khác với căn phòng trong bóng tối của Thẩm Ngật, phòng Dung Thiển mở đèn sáng trưng, căn phòng  trong ánh sáng rực rỡ.
 
Hai sự đối lập ,  nổi bật tâm trạng và  cảnh của hai .
Cô ở trong sáng,   ở trong tối.
 
Dung Thiển  , Lâm Kiệt vài chục năm   xảy  chuyện gì,  khiến bản    con đường trốn chạy  lối thoát, nhưng     còn hợp tác với Thomas, lòng Dung Thiển  khó chịu.
 
Nếu   , những năm ,   vẫn luôn  việc cho   hại ch.ết  trai , trong lòng   sẽ nghĩ gì?
 
Bất kể   nghĩ gì, và bất kể     chuyện   , Dung Thiển đều quyết định  khi gặp   , sẽ  cho   , để   hiểu, những năm     những chuyện ngu xuẩn gì!
 
Cả đêm nay, Dung Thiển trằn trọc, suy nghĩ  nhiều, mãi đến nửa đêm, cuối cùng buồn ngủ ngáp ngắn ngáp dài, mới ngủ  .