Chương 84: Người  yêu tên là Dung Thiển (2)
 
Chỉ  Thẩm Ngật,  suốt đêm, thức trắng.
Chưa đến sáu giờ sáng, tia nắng đầu tiên của buổi sớm mai, xuyên qua khe hở của rèm cửa sổ chiếu , Thẩm Ngật  đến kéo rèm , một mảng ánh sáng lớn rọi lên   .
 
Ánh sáng đột ngột,  chút chói mắt, Thẩm Ngật giơ tay che , đúng lúc ,    thấy giọng Dung Thiển từ  lầu vọng lên: 
 
“Bé ngoan,  lời,  đây với chị nào”
 
Thẩm Ngật bỏ tay đang che ánh sáng xuống,  lầu là vườn hoa,   mở cửa sổ  xuống, liền thấy Dung Thiển nhô m.ông, bò  mặt đất, một tay thò   ghế dài,   đang mò mẫm cái gì.
 
“Trốn   ?”
 
Dung Thiển mò  một nắm đá nhỏ, cô thò đầu  ,  thể thấy một cục màu trắng cuộn tròn trong góc: 
 
“Tìm thấy !”
 
Cô đưa tay , nhưng than ôi, lúc cần dùng mới  tay  ngắn, mò mẫm hồi lâu, vẫn  chạm tới .
 
“Cô đang  gì ?”
 
Tiếng  vang lên từ phía , Dung Thiển  đầu  , thấy là Thẩm Ngật, liền  với  : 
 
“Có một bé mèo con trốn ở trong đó, hình như đói lâu .”
 
Dung Thiển thức dậy từ sớm, định  vườn hít thở  khí trong lành, liền  thấy tiếng mèo kêu yếu ớt, cô tìm hồi lâu, mới tìm thấy nó  chiếc ghế dài.
 
 ghế cố định, cô  thể di chuyển, chỉ  thể xem  gọi nó   .
 
Thẩm Ngật gật đầu, tỏ ý  hiểu,   : 
 
“  cách, cô đợi  một chút.”
 
“Được thôi!”
 
Dung Thiển đợi tại chỗ, một lát , Thẩm Ngật liền cầm một chiếc đĩa xương và một chai sữa đến, đổ sữa  đĩa, đặt xuống  ghế dài, Thẩm Ngật gọi một tiếng, bé mèo con liền chạy  l.i.ế.m sữa uống.
 
Bé mèo con  nhỏ, ước chừng chỉ vài tháng tuổi, lông  trắng, trông  mềm mại, đồng tử màu xanh lam, Dung Thiển  rành về giống mèo,   đây là mèo gì editor:bemeobosua.
 
“Mèo trắng mắt xanh lam, tổ tiên là mèo Angora, mèo Ba Tư,  nguồn gốc từ những năm 1880.” 
 
Thẩm Ngật giới thiệu với cô.
Dung Thiển chớp chớp mắt: 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-84-2.html.]
 
“Sao  cái gì cũng  ?”
 
“Có lẽ là do  sách  tạp, nên mặt nào cũng  một chút.” 
 
Thẩm Ngật  khiêm tốn.
Dung Thiển    bằng ánh mắt khâm phục, hai  cứ thế  xổm,  bé mèo con gấp gáp thè chiếc lưỡi nhỏ màu hồng l.i.ế.m sữa uống.
 
Dung Thiển đưa tay sờ nhẹ đầu bé mèo, dịu dàng : 
 
“Bông Bông nhỏ, uống từ từ thôi,  ai tranh với con .”
 
“Bông Bông nhỏ? Cô đặt tên cho nó ?” 
 
Thẩm Ngật   cô.
Dung Thiển  từng đặt tên cho động vật, tưởng cái tên   , liền  ngượng ngùng : 
 
“Không  ?  thấy nó bé tí, lông xù xù, giống như bông gòn , nên gọi nó như thế.”
 
“Không,  ,  , cứ gọi nó như .” 
 
Thẩm Ngật vuốt cằm bé Bông Bông nhỏ, mắt mèo con  to, nó  chằm chằm Thẩm Ngật,  thè chiếc lưỡi nhỏ màu hồng , l.i.ế.m lòng bàn tay Thẩm Ngật, còn cọ cọ  mật.
 
Dung Thiển thấy , quyết định ngay:
 
“Vậy  , Bông Bông nhỏ giao cho  chăm sóc nha,   nuôi nó mập mạp trắng trẻo đó.”
 
“Gia đình đơn  sẽ gây ảnh hưởng tiêu cực nhất định đến sự phát triển   của đứa trẻ.” 
 
Thẩm Ngật đột nhiên  một câu như .
Dung Thiển chốc lát  phản ứng kịp: 
 
“Hả?”
 
“Bé mèo con ,  thể   .”
 
Thẩm Ngật ôm mèo trong lòng, lúc  một  một mèo đều  chằm chằm  cô, cộng thêm ánh mắt  buồn bã của  nào đó, khiến Dung Thiển vô cớ sinh  cảm giác cô sắp vứt bỏ chồng con, bỏ nhà  !
 
Dung Thiển cảm thấy  buồn , nhưng  phát hiện, cô căn bản   nổi.
 
Ánh mắt Dung Thiển tối sầm , cô  thể   ?
Nếu  thể, cô cũng   , nhưng cô , điều đó là  thể…