Chương 88: Cậu  đổi tên là Thẩm Robin (1)
 
Trước khi ngủ, ba Dung  thói quen dựa  đầu giường  sách, nhưng hôm nay  hiểu , ông  cứ  yên lòng .
 
Ông nghi ngờ là do kính  mờ, bèn tháo kính  lau chùi,  đeo .
Động tác    Dung bên cạnh tỉnh giấc, bà lẩm bẩm: 
 
“Sao còn  ngủ?”
 
“Sắp  sắp ,  xong trang  là ngủ.” 
 
Ba Dung trả lời qua loa, nhưng tay cầm sách  lơ đãng.
Mẹ Dung vạch trần ông:
 
“  nửa ngày , ông còn  lật  một trang.”
 
Nói , bà     lưng  với ông, ba Dung cũng   tối nay    , cứ lơ đễnh.
 
Đinh linh linh…
 
Chiếc điện thoại đặt  tủ đầu giường lúc  reo lên, ba Dung  qua,  lạ,  muộn thế  , ai  gọi cho ông?
 
“Alo, xin chào, xin hỏi ai đấy?” 
 
Ba Dung bắt máy, theo thói quen hỏi chuyện.
Sau đó, ông  một lúc,  mặt liền lộ  vẻ kinh hãi, ông hét lớn: 
 
“Ông  cái gì?!”
 
Tiếng hét kinh hãi ,   Dung sợ đến mức bật dậy khỏi giường, vội hỏi: 
 
“Sao   ?”
 
Ba Dung mặt mày tái mét : 
 
“Con gái chúng  xảy  chuyện !”
 
Nghe con gái xảy  chuyện,  Dung cuống quýt cả lên, hai vợ chồng luống cuống xuống giường, ngay cả đồ ngủ cũng  kịp , vơ vội cái áo khoác mặc    editor:bemeobosua.
 
Kết quả   khỏi phòng, cánh cửa bên ngoài mở .
Chỉ thấy Dung Thiển uể oải bước ,  thấy ba  , cô còn lười biếng hỏi một câu: 
 
“Giữa đêm, hai   gì thế?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-88-1.html.]
“Con, con còn hỏi bọn ? Mớ vết thương   con là ? Mau  bệnh viện!”
 
Ba Dung kinh hồn bạt vía, ông     , con gái ông  tên tội phạm truy đuổi suốt, còn  đánh, bây giờ vết thương  nặng!
 
Mẹ Dung  thấy m.áu me đầy  Dung Thiển, suýt nữa ngất xỉu,  cô còn  thể bình thản như   chuyện gì mà trở về?
 
“Ôi, đây   m.áu của con , con thật sự   cả, hai  cũng đừng  loạn nữa, muộn ,  ngủ , con  tắm đây.” 
 
Dung Thiển cảm thấy  mệt, bây giờ chỉ  tắm nước nóng, thư giãn đầu óc.
Mẹ Dung tim đập thình thịch, bà lo lắng hỏi: 
 
“Thật sự   m.áu của con ? Vậy vết bầm  mặt con   do  đ.á.n.h ?”
 
“Ồ,   cái  .” 
 
Dung Thiển  để ý,  nhẹ nhàng: 
 
“Nội thương  sự chăm sóc tỉ mỉ của vài ,  sớm lành ,   gì đáng ngại, chắc mai sẽ tan hết thôi.”
 
Nói xong, Dung Thiển vẫy tay với hai vợ chồng, lên lầu lấy đồ ngủ ,  đó   phòng tắm, suốt quá trình trông đều  ‘khỏe mạnh’!
Ba Dung gãi gáy, ông  vẻ mặt bối rối :
 
“Vợ , bà  thấy , trừ lớp tro bụi bẩn thỉu  mặt con bé , sắc mặt con gái chúng , hình như còn  hơn  thì ?”
 
“Hình như là tròn trịa hơn lúc   ngoài một chút?” 
 
Mẹ Dung là một  , con cái   đổi gì, bà  là  ngay.
Tuy lúc đầu  thấy cô   dọa một phen, nhưng từ trạng thái   của cô  mà xem, hình như còn trải qua một  thời gian  ‘nuôi dưỡng đầy đủ’?
 
Xác nhận con gái  , ba Dung  về phòng  một bộ quần áo tươm tất, ông   với  Dung: 
 
“Vợ , bà ngủ  ,   ngoài một chuyến.”
 
“Hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc con gái chúng  là tình hình gì?” 
 
Mẹ Dung dặn dò ông .
Ba Dung gật đầu, tỏ ý  hiểu, thế là nhân lúc Dung Thiển còn  tắm xong, ông   , lặng lẽ  khỏi nhà.
 
Dung Thiển tắm xong  ngoài,   Dung giữ  hỏi  hỏi  mấy , xác nhận cô thật sự  ,  Dung mới yên tâm trở về phòng  ngủ.
 
Trở về phòng, đóng cửa , Dung Thiển liền quăng  lên giường!
 
Mặc dù bây giờ là buổi tối, nhưng đối với Dung Thiển mà , cô  mới trải qua một buổi sáng, căn bản   chút buồn ngủ nào.