Chương 94: Khởi hành đến Hong Kong (2)
 
Chỉ là…
 
“Mấy , đây là ý gì?”
 
Trong phòng chờ, Dung Thiển  Trương Hạo, Từ Dương, cùng với Lục Hoài Ngật, mỗi  đều đeo một chiếc ba lô,  đến  mặt cô,  thành một hàng.
 
Mấy   bình thường  hề liên quan gì đến , việc họ quen    đủ kỳ lạ , huống chi còn xuất hiện cùng lúc, thật là tà môn mà,  ?
 
“Chị Dung, em lo cho chị mà, đội trưởng   ,  để em  theo chị,   để chị hành động một .” 
 
Trương Hạo lý lẽ hùng hồn, khí thế hiên ngang.
Dung Thiển liếc   một cái, vạch trần tâm tư nhỏ bé của  : 
 
“Bây giờ  đang nghỉ phép,    nhiệm vụ công,   theo   gì?”
 
“Nghỉ phép cũng như , dù , chị  xa, em nhất định   theo chị!” 
 
Trương Hạo quyết tâm   theo cô.
Dung Thiển lười quản  , ánh mắt cô chuyển sang Từ Dương đang mặc một bộ vest giản dị: 
 
“Còn ? Cậu  Hong Kong với   gì?”
 
Từ Dương  : 
 
“Là dì gọi điện cho ,  dì   yên tâm để cô  một ,  , hai ngày nay  cũng   việc gì, cứ coi như  thư giãn, du lịch .”
 
Dung Thiển đau đầu xoa trán, chẳng lẽ  cô tưởng   cô xin  điện thoại Từ Dương là  ý với  , còn  nhân cơ hội  mai mối ?
 
“Còn ? Cậu nhóc     học ?”
 
Trương Hạo và Từ Dương thì còn tạm , nhưng việc Lục Hoài Ngật, sinh viên đại học đang  học, cũng chạy đến, thật sự khiến Dung Thiển  ngờ tới editor:bemeobosua.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-94-2.html.]
Chẳng lẽ là hôm qua cô gọi điện cho Lục Tuyên, hỏi ông  một  chuyện,  tiện miệng nhắc đến hôm nay sẽ  Hong Kong,  đó, ông  liền bảo Lục Hoài Ngật  theo ?
 
Lục Hoài Ngật   cô đang nghĩ gì,  hề hề : 
 
“Hì hì, chị cảnh sát, lúc chị gọi điện cho ông em hôm qua, em    mặt ở đó.”
 
“Vậy là ông  bảo  đến?” 
 
Dung Thiển còn nghĩ, nếu là , cô sẽ khó lòng từ chối.
Kết quả   Lục Hoài Ngật : 
 
“Không  ạ, là em rảnh quá   gì , bèn lấy cớ là chị  một   an ,    theo sẽ  hơn,  đó, ông em liền đồng ý cho em  ngoài !”
 
“Cậu đừng nhúc nhích,  gọi điện cho ông , bảo   về  học.”
 
Dung Thiển lấy điện thoại , Lục Hoài Ngật ôm lấy chân cô, than vãn: 
 
“Đừng mà! Chị cảnh sát, chị cứ để em  theo chị , em thật sự   chơi... À , thật sự  bảo vệ chị!”
 
“Bỏ tay !”
 
Cuối cùng, tất cả đều  lên máy bay, điều  khiến Dung Thiển  đau đầu, đến lúc đó cô   một  việc,   tìm cách cắt đuôi họ.
 
Tuy nhiên, Trương Hạo và Lục Hoài Ngật tuy   tác dụng gì, nhưng Từ Dương  lúc then chốt vẫn  thể dùng  việc, khách sạn, ăn uống,  ,   đều tự  sắp xếp hết.
 
Thế là,  khi đến sân bay quốc tế Hong Kong, xe riêng do Từ Dương sắp xếp  đưa họ đến khách sạn, ban đầu   chỉ đặt hai phòng, nhưng bây giờ  thêm hai , liền đặt thêm hai phòng nữa.
 
Trương Hạo và Lục Hoài Ngật hai   cũng chẳng hề khách sáo chút nào, ăn chực uống chực suốt đường , coi Từ Dương như hướng dẫn viên du lịch.
 
May mà Từ Dương tính tình , nếu đổi  là Dung Thiển,  sớm đá bay hai  họ về !
 
Mà điều Dung Thiển   là, ngay từ lúc họ xuống sân bay,    lén lút theo dõi và chụp trộm cô, ghi   hành động của cô...