Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:41:18
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Đường c*n m** d***, sắc mặt khôi phục vẻ bình tĩnh," Có liên quan đến vụ t.a.i n.ạ.n Chấn Ba năm năm ?"

 

"Ừm"

 

" hiểu ." Tần Đường ," cần giải thích nhiều với , đợi Tưởng Xuyên với ."

 

Miệng Tào Thịnh mấp máy, cuối cùng hỏi gì.

 

Tần Đường bình tĩnh :" Vào thôi, điều tra vụ án là quan trọng, vụ án kết thúc, Tưởng Xuyên sẽ rõ với ."

 

Tào Thịnh cô, cuối cùng nhịn :" Nếu cô cái gì, thể hỏi , một việc, thể ngay cả Tưởng Xuyên cũng , mấy năm cũng khó khăn."

 

Tần Đường cúi đầu, xung quanh, ai qua.

 

Hồi lâu, mới :" Vậy cho , tên của , rốt cuộc cái nào mới là tên thật."

 

" Hai cái đều đúng." Tào Thịnh thở dài," Lục Nghiệp là tên năm 21 tuổi, gửi thẻ ngân hàng cho cô , như cô chắc là thấy, tấm giấy chứng nhận vẫn gọi là Lục Nghiệp. Sau khi xảy tai nạn, bởi vì.... nguyên nhân nào đó mà cảnh tịch hủy bỏ, Khương Khôn và Triệu Kiền Hòa nghi ngờ phía , lúc đó đang điều tra phận , cô đấy, nếu phận vùng phơi bày, là chuyện cực kỳ nguy hiểm, cho dù tách rời đội cảnh sát, Khương Khôn vẫn khả năng mạng . là cấp của , thể gì nhiều, kể từ đó, thông tin về tên và danh tính của , bộ sửa thành Tưởng Xuyên, theo họ . "

 

Tào Thịnh Tần Đường chăm chú, :" Cậu chỉ sửa tên, vẫn là đó."

 

Tần Đường đầu óc loạn, phần cấp thiết:" Hủy bỏ cảnh tịch?"

 

"Ừ."

 

Tần Đường nét mặt , chút dự cảm :" Vì ?"

 

Tào Thịnh kịp mở miệng, trong phòng tiệc một , là Hạ Tòng An, hỏi cô:" Đường đường, ngoài lâu ?"

 

Tần Đường đầu , nét mặt thản nhiên, bình thường:" gì, ngoài đón một bạn."

 

Hạ Tòng An từng gặp Tào Thịnh, nhướn mày:" Bạn em ? Sao từng gặp?"

 

“Tào Thịnh." Tần Đường giới thiệu," đây là Hạ Tòng An."

 

Giới thiệu xong, cô Tào Thịnh:" Vào trong thôi."

 

Tào Thịnh gật đầu, theo hai họ trong phòng tiệc.

 

Tiệc sinh nhật lớn, gần trăm , Tào Thịnh nheo mắt, phần bắt tay từ , Tần Đường Hạ Tòng An:" Đây là bạn em quen lúc từ thiện, em đưa đilàm quen một chút với trong quỹ."

 

Hạ Tòng An Tào Thịnh," Ừ, cùng em qua đó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-144.html.]

 

Tần Đường nở nụ :" cầu , giúp em tiếp các vị khách khác một chút nhé."

 

Hạ Tòng An cô, kiên trì nữa," Được."

 

Người của Quỹ an Nhất phần lớn đều 30 tuổi, nhiều nhất là nhóm tuổi 35-50, mà bạn của Tần Đường đều trẻ tuổi, ít nhiều cũng chút cách thế hệ với họ, vì về cơ bản tất cả họ đều tập chung một chỗ cùng ăn và trò chuyện, quá tham gia góp vui với những trẻ tuổi.

 

Tần Đường gần Tào Thịnh, hạ thấp giọng :" Cơ bản đều đang ở bên cạnh."

 

Tào Thịnh gật đầu:" cô đối tượng hoài nghi ?"

 

âm thanh tiếng nhạc bao trùm lên giọng của hai họ.

 

Tần Đường nở nụ ," Qua đó thử xem."

 

Tào Thịnh sáng tỏ, Tần Đường qua đó, liền qua, khen cô:" Tần Đường, hôm nay côthật xinh , sinh nhật vui vẻ nhé."

 

"Cảm ơn."

 

Tần Đường nhận từng lời chúc phúc, dây chuyền của Đỗ Tân, :" Đỗ Tân, sợi dây đó mua, kết quả hết hàng , chờ, liền mua kiểu khác."

 

Dây chuyền kim cương Cartier.

 

Sắc mặt Đỗ Tân ửng đỏ, cúi đầu mỉm :" Ngày kỷ niệm kết hôn, ông xã tặng đấy, nào nhiều tiền như , chừng là hàng nhái thôi?"

 

Tần Đường nhàn nhạt thu ánh mắt, một nữ quan hệ với Đỗ Tân giúp :" Hàng nhái thì chứ? vẫn thường mua đó thôi, cho cùng hàng chính hãng quá đắt , đeo một thỏa nguyện là , phụ nữ mà, đều thích trang sức."

 

Tần Đường , lúc mới chú ý tới bên cạnh cô, hỏi:" Vị là....."

 

" À." Tần Đường Tào Thịnh," Đây là bạn của , họ Tào, cũng là từ thiện, chẳng mấy khi đến Bắc Kinh, liền mời đến chơi."

 

"thì là như , Tào là vùng nào ?"

 

"Tây An."

 

"Tây An , Thiểm Tây bên đó còn nhiều huyện nghèo, năm nay Quỹ An Nhất tập chung cứu trợ là khu vực miền núi nghèo đói ở Thiểm Tây."

 

Tào Thịnh :" Đó là lý do mà cảm tạ Quỹ An Nhất."

 

Đỗ Tân và bạn liếc , chỉ thoáng qua nhưng Tào Thịnh bỏ qua một màn .

 

Loading...