Sau cuộc gặp gỡ định mệnh đó, Lê Chiêu và Án Đình dần trở nên  thiết. Với Lê Chiêu, Án Đình là một  bạn , một   đáng thương vì " bệnh" nên  ăn uống ngon miệng. Cậu thường xuyên mang đồ ăn đến cho Án Đình, ép  ăn từng chút một. Án Đình, một  vốn lạnh lùng và  gần gũi ai,  ngoan ngoãn  lời Lê Chiêu. Dưới sự "chăm sóc" đặc biệt của ,  dần lấy  khẩu vị, gương mặt cũng  sức sống hơn.
Án Đình thì thầm lặng ở phía , trở thành "bàn tay vàng" vững chắc cho sự nghiệp của Lê Chiêu. Cậu  đóng phim, Án Đình đầu tư. Cậu   album, Án Đình tìm đội ngũ sản xuất  nhất. Cậu  chèn ép, Án Đình âm thầm dọn dẹp chướng ngại vật. Lê Chiêu thì vẫn hồn nhiên, vô tư,  hề   đang  một "đế vương" che chở. Cậu chỉ nghĩ Án Đình là một  bạn ,  .
Trong showbiz khắc nghiệt, Lê Chiêu vốn là  hiền lành, lương thiện nên thường xuyên  bắt nạt. Có , một nữ diễn viên đàn chị cố tình đổ nước lên  , khiến     cảnh đó nhiều   thời tiết lạnh giá. Lê Chiêu   gì, chỉ  xòa cho qua. "Chuyện nhỏ thôi mà,"   với  quản lý. "Chị  chắc  cố ý ."
Khi Án Đình  chuyện,    gì.  ngày hôm , nữ diễn viên  bất ngờ  cắt vai, và  đó sự nghiệp của cô  nhanh chóng tụt dốc  phanh. Lê Chiêu  hề   gì về điều đó,  chỉ nghĩ đó là sự trùng hợp. Án Đình  bao giờ để Lê Chiêu  về những góc khuất tàn nhẫn mà   dọn dẹp  .
Án Đình thích thú quan sát Lê Chiêu. Cậu  ăn uống vẫn ngon lành, đôi khi còn quên cả hình tượng của một minh tinh. Cậu  tươi như nắng, đôi mắt long lanh khi  về những dự án mới, về những vai diễn mà  yêu thích. Mỗi   Lê Chiêu , thế giới của Án Đình như  thắp sáng thêm một chút.
Một ngày nọ, trong một buổi tiệc của giới giải trí, một minh tinh khác, vì ghen tị với sự thăng tiến nhanh chóng của Lê Chiêu (mà   đằng    Án Đình chống lưng),  buông lời cay nghiệt. Hắn  chế nhạo Lê Chiêu là "thằng nhóc mồ côi ăn bám",  còn dám   Án Đình, rủa  sẽ "c.h.ế.t sớm" vì "kiếp  ăn ở thất đức".
Lời  đó như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng  tim Lê Chiêu. Án Đình,   mà  yêu quý,  mà  nghĩ là  bệnh, đang  kẻ khác rủa xả. Mọi sự hiền lành, ngốc nghếch của Lê Chiêu biến mất. Trong mắt  hâm mộ, Lê Chiêu luôn vui vẻ tươi sáng, nhưng họ   từng  một Lê Chiêu tàn nhẫn đến thế.
Ánh mắt Lê Chiêu lập tức trở nên lạnh lẽo. Cậu lao  tên minh tinh  như một con hổ xù lông nhím, đ.ấ.m thẳng  mặt  . "Anh cấm   Án Đình!" Giọng  đầy giận dữ, khác hẳn với vẻ ngoài hiền lành thường ngày. "Anh   gì về   cả! Anh  là   nhất thế giới! Anh    c.h.ế.t sớm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-duong-xua-tan-bang-gia/chuong-3-ban-tay-vang-va-su-bao-ve-tham-lang.html.]
Cả buổi tiệc im bặt. Mọi  kinh ngạc  Lê Chiêu. Ai cũng  tên minh tinh   thế lực  nhỏ,  mà Lê Chiêu  dám động thủ. Án Đình  ở một góc, chứng kiến tất cả. Ánh mắt   Lê Chiêu đầy phức tạp. Vui vẻ, cảm động, và cả một chút... chiếm hữu. Cậu   hề ngốc nghếch  hiền lành một cách vô dụng. Cậu  chỉ hiền lành với những điều nhỏ nhặt, nhưng khi   yêu quý  tổn thương,   sẽ xù lông nhím để bảo vệ.
Một nụ  hiếm hoi nở  môi Án Đình. Anh bước đến, kéo Lê Chiêu  khỏi tên minh tinh đang ôm mặt kêu la. "Đủ , Lê Chiêu." Giọng  trầm thấp.
Lê Chiêu  Án Đình, đôi mắt vẫn còn đỏ hoe vì giận. "Anh    ! Rủa  c.h.ế.t sớm!"
Án Đình đưa tay xoa nhẹ má Lê Chiêu. "Không  . Anh  sẽ    nữa."
Ngày hôm , tên minh tinh   chỉ  hủy tất cả hợp đồng, mà cả gia đình   cũng  điều tra vì những sai phạm trong kinh doanh. Chỉ trong một đêm,   mất tất cả. Tất nhiên, Lê Chiêu  hề   điều đó. Cậu chỉ thấy   biến mất khỏi showbiz một cách kỳ lạ.
"Anh xem,   sẽ  quả báo mà!" Lê Chiêu hồn nhiên  với Án Đình.
Án Đình chỉ , nụ  ẩn chứa nhiều điều. Anh , Lê Chiêu là ánh sáng duy nhất trong thế giới của . Và  sẽ  tất cả để bảo vệ ánh sáng , để nó mãi mãi tỏa sáng rực rỡ bên cạnh .
________________________________________