Cố Tây Khê thổi nhịp điệu thành thạo vô cùng.
Kiếp trước ở cô nhi viện, lúc nghèo đến mức không chịu nổi, cô đã nhận việc làm thêm, đi giúp người ta lo việc tang lễ, khóc thuê, còn học thổi kèn suona, cô cũng chỉ biết mỗi khúc này, thế nhưng, chỉ một khúc này cũng đủ rồi.
Đợi thổi xong một khúc kèn suona, cả trường quay im phăng phắc.
Khán giả và ban giám khảo đều không biết nói gì.
“Có phải tiết mục biểu diễn hơi đơn điệu không, có cần tôi biểu diễn thêm khóc thuê để tăng thêm ấn tượng không.” Cố Tây Khê hỏi.
Người dẫn chương trình vội vàng chạy tới nắm lấy tay Cố Tây Khê: “Cô Cố, bớt giỡn đi.”
Anh ta sợ hôm nay mọi người đều bị cô Cố tiễn đi hết.
Ai mà ngờ được, một tiết mục tăng thêm ấn tượng, Cố Tây Khê lại có thể tung ra một chiêu như vậy, chẳng trách vừa nãy thầy Tạ cứ nói không đoán được suy nghĩ của cô Cố, người bình thường làm sao đoán được cách làm của cô Cố.
“Ấn tượng này có đủ sâu sắc không?” Cố Tây Khê nhìn về phía ban giám khảo, xoay xoay cây kèn suona trong tay, cười tủm tỉm hỏi.
Ban giám khảo đều gật đầu: “Đủ rồi, đủ rồi.”
Khúc nhạc này được thổi, có lẽ cả đời này họ cũng khó mà quên được.
Cố Tây Khê đạt được số điểm ấn tượng trung bình là 3 điểm.
Khi cô xuống khỏi sân khấu, sắc mặt của Hứa Cầm không được đẹp lắm.
Nếu biết trước Cố Tây Khê sẽ có màn trình diễn như vậy, vừa nãy Hứa Cầm thế nào cũng sẽ là người đầu tiên lên sân khấu.
Một khúc kèn suona này thổi xong, sau đó ai biểu diễn cũng không thể vượt qua được ấn tượng mà Cố Tây Khê để lại cho mọi người.
Hứa Cầm lên sân khấu biểu diễn một điệu múa dân tộc nhưng chỉ đạt được 1 điểm ấn tượng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-hau-xuyen-vao-tieu-thuyet-lam-phao-hoi/chuong-234.html.]
Điều này không giúp ích gì cho kế hoạch của cô ta.
“Bây giờ điểm số đã có, cô Cố đạt được 91,5 điểm, hiện đang đứng đầu, cô Lưu Mẫn Mẫn đứng thứ hai, cô Trần Thanh Phi đứng thứ ba.” Người dẫn chương trình nói.
Lượng người xem 《Phấn đấu đi các chị em》 không ít, màn thao tác đỉnh cao của Cố Tây Khê thực sự khiến mọi người đều kinh ngạc.
#Cố Tây Khê Nhất trì thủy# từ khóa hot search này nhanh chóng xuất hiện trên Weibo.
Cư dân mạng đều đã quen với việc Cố Tây Khê ba ngày hai đầu lên hot search, thấy vị đại lão này lại lên hot search, miệng thì nói đây là cái gì vậy nhưng cơ thể lại rất thành thật bấm vào.
Khi khúc nhạc đó vang lên, tất cả mọi người đều im lặng.
Quả nhiên là cô, Tây Khê tử.
Trần Hàn Kiệt là người chuyên làm việc trong các đám tang ở nông thôn, những năm gần đây việc tổ chức đám tang ở nông thôn rất khó khăn, muốn tìm một đội ngũ đáng tin cậy có thể làm mọi việc suôn sẻ, quả thực không dễ dàng. Đội ngũ của Trần Hàn Kiệt không thiếu việc để làm.
Nhưng dạo trước người thổi kèn suona trong đội của họ bỏ việc, nhân vật linh hồn này vừa đi, việc làm ăn cũng chẳng còn.
Tuy nhiên, người phải lo lắng về chuyện này là ông chủ của họ.
Trần Hàn Kiệt chỉ là người phụ trách đánh trống, không cần phải lo lắng về chuyện này, buổi chiều anh ta nằm lướt điện thoại, thấy ngay từ khóa hot search của Cố Tây Khê, bấm vào nghe, xì, tiếng kèn suona này thổi chuẩn quá!
“Tiểu Trần, đây là ai thổi kèn suona vậy, thổi hay hơn Tiểu Hứa nhiều.” Ông chủ ở bên cạnh nghe thấy tiếng động, bật người ngồi dậy.
“Có phải là người quen của cậu không, nếu đúng thì cậu nói với người ta, tôi trả 1 vạn để đối phương nhảy việc sang đây.”
Trần Hàn Kiệt suýt cười ngất.
Anh ta lật điện thoại lại, nói với ông chủ: “Ông chủ, đây là ngôi sao lớn thổi đấy, chúng ta không mời được đâu.”
“Ngôi sao lớn?” Ông chủ ngây người, nhìn Cố Tây Khê trên màn hình thổi kèn suona một cách nghiêm túc: “Không thể nào, khúc 《Nhất trì thủy》 này thổi thành thạo như vậy, không làm đám tang ba năm năm thì không thổi ra được cảm giác này.”
“Tôi có thể lừa ông sao, ông xem cô ấy mặc gì kìa.” Trần Hàn Kiệt nói: “Đây là một chương trình tạp kỹ, ngôi sao kiếm được vài triệu một ngày, chúng ta không mời nổi đâu.”