Con  thì khuất phục, nhưng mối thù giữa  và Tạ Trứ  hình thành.
Cũng vì ,   cố ý hỏi thăm nguyện vọng mà    đăng ký. Từ bỏ ngành Tài chính mà  vốn định đăng ký, chuyển sang đăng ký ngành Điện tử Thông tin. 
Dù  thì   chuyện công ty cũng sẽ  quản lý chuyên nghiệp lo liệu,  học gì cũng  thành vấn đề. Ai mà ngờ, ngày báo danh quân sự,    thấy Tạ Trứ trong đội ngũ của khoa Tài chính đối diện.
Tóm  là trời xui đất khiến, nhưng điều đó  ảnh hưởng đến việc chúng  vẫn  ưa  trong suốt thời gian  . 
Cùng tham gia cuộc thi thì nhất định  giành vị trí  một. Đối phương thất bại thì  mỉa mai châm chọc.  bây giờ... điểm yếu lớn như    Tạ Trứ nắm ,   thể tưởng tượng  bộ mặt của    .
 thở dài, lặng lẽ mở phần mềm AI, định cắt lỗ kịp thời.  còn  kịp thao tác, tiếng mở cửa đột ngột vang lên. 
An ninh của khu chung cư thuộc loại  nhất,  thể nào là kẻ trộm đột nhập. 
Bố  đều đang  công tác xa. Do đó   thể đến  giờ  chỉ  thể là Tạ Trứ. 
Vừa  vì hai nhà quan hệ ,    chìa khóa nhà ,  cũng  chìa khóa nhà  . Chỉ là đến  lúc ...
 hoảng loạn giấu điện thoại : "Tạ Trứ,    gõ cửa ..."
Còn  kịp  hết,    sự kinh ngạc chặn  ở cổ họng. Người đó đúng là Tạ Trứ.  tai chó bông xù ... sợi xích siết chặt  cổ, áo sơ mi cổ chữ V khoét sâu, còn ... đuôi chó lấp ló phía .   thể tin nổi, dụi dụi mắt   mở , vẫn còn...   ảo giác.
 lắp bắp: "Cậu... ...  đang..."
Tạ Trứ   gì, nhưng  đỏ mặt tiến lên một bước. Ạnh  đặt điều khiển  tay ,  cầm tay , ấn xuống, tai chó đúng lúc lắc lư. Mặt    đỏ bừng, ngay cả phần cổ và n.g.ự.c lộ  bên ngoài cũng ửng hồng.  vẫn kiềm chế, đặt tay  lên một nút khác.
"Lâm Kiến Vi, ấn cái ."
Nói xong,    nghiêng .   lời ấn xuống, cũng  tiếng lắc lư. Lần   là... đuôi chó. Tay   siết chặt thành nắm đ.ấ.m đặt bên hông, nhưng cơ thể  thành thật quỳ nửa gối xuống đất. Vòng tay ôm lấy eo , ngẩng đầu lên.
"Thế  thì  gì  ho chứ,  tự   chó cho   ?"
5
Cảnh tượng  mắt quá đỗi kinh hoàng,  nuốt nước miếng, chỉ là  còn  kịp  hồn, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng động.
"Vi Vi? Con  ở nhà ? Mẹ về  đây."
Giọng Mẹ Lâm vang lên, kèm theo tiếng bước chân càng lúc càng gần.  cúi đầu  Tạ Trứ vẫn còn đang quỳ  đất,    như đóng băng . Vừa dứt lời,  vội vàng kéo Tạ Trứ  dậy, hạ thấp giọng: "Mau trốn !"
Rõ ràng Tạ Trứ cũng hoảng loạn, tay chân luống cuống  tháo đôi tai chó và cái đuôi .  hình như mấy món đồ trang trí đó dính chặt quá, nhất thời  tài nào tháo  .
"Không kịp !"  đẩy    nhà vệ sinh: "Vào trong  !"
Tạ Trứ lảo đảo   đẩy  trong,  đóng sầm cửa . Tiếng   vọng đến tận cửa phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-khong-noi-yeu-nhung-moi-thu-anh-lam-deu-la-yeu/chuong-3.html.]
"Vi Vi? Con ở trong phòng ?"
"Vâng  !"
 ba bước thành hai, vội vàng mở cửa: "Mẹ ơi,   về đột ngột  ạ?"
Mẹ xách vali  ở cửa,   đánh giá : "Dự án kết thúc sớm. Sao,  hoan nghênh  ?"
"Sao  thế ạ?"  cố tỏ  bình tĩnh, nhưng sống lưng  ướt đẫm mồ hôi lạnh. "Chỉ là... đột ngột quá thôi ạ..."
Mẹ bước  phòng, ánh mắt quét qua chiếc giường  lộn xộn. Tim  đập thình thịch như trống dồn, sợ bà phát hiện  điều gì bất thường.
"Cái con bé ,  phòng ốc bừa bộn thế hả?"
Mẹ lắc đầu, đột nhiên nhíu mày: "À đúng , hình như  nãy   thấy  tiếng   chuyện trong phòng của con?"
Da đầu  tê dại: "Hả? Đâu  ạ,   nhầm  đấy. Chắc là con đang xem video thôi ạ, ha ha!"
Mẹ   đầy nghi ngờ, nhưng cuối cùng vẫn   gì thêm. Chỉ kéo tay   đến bên giường  xuống: "Vi Vi ,    về là  chuyện  bàn với con."
"Chuyện gì ạ?"
"Chú Diệp của con , hai hôm   tìm bố con, bảo con cái hai nhà cũng lớn , công ty  hợp tác nhiều,  là song hỷ lâm môn,  lễ đính hôn luôn ."
 nhíu mày,  định từ chối thì trong nhà vệ sinh đột nhiên vọng  một âm thanh.
"Chủ nhân,  ở đây."
Toàn   cứng đờ, lúc  mới sực nhớ   nãy vội vàng quá,  bỏ quên điện thoại trong nhà vệ sinh. Mồ hôi lạnh bỗng thấm ướt sống lưng.
Mẹ nghi hoặc  về phía nhà vệ sinh: "Tiếng gì  con?"
"À! Chắc là trợ lý giọng  con mới tải gần đây ạ."   hì hì giải thích: "Con  chơi điện thoại trong nhà vệ sinh  mà, vội quá nên quên cầm  ạ."
"Thế ?" Mẹ lẩm bẩm một tiếng, vỗ vỗ tay : "Chuyện đính hôn  con thấy ? Hay là  sắp xếp cho hai đứa gặp   nhé?"
Đến nước  ,  chẳng còn tâm trí mà nghĩ tới chuyện gặp mặt   đồng ý   nữa. Trong đầu chỉ  một suy nghĩ là  tiễn   .
 gật đầu lia lịa: "Được ,  cứ sắp xếp  ạ,   về mau  nghỉ ngơi  ạ."
Bà lắc đầu: "Không cần ,  chỉ về  với con một tiếng thôi, bố con vẫn đang đợi  ở bên đó. Vậy nhé, hai hôm nữa  sẽ sắp xếp cho hai đứa gặp ."
"Vâng, con chào  ạ."
6
Cuối cùng cũng tiễn   ,  bà lên xe  khuất hẳn,  mới thở phào nhẹ nhõm, mở cửa nhà vệ sinh.