Lúc   đường, cũng   với  vài câu, nhưng mà lúc yên lặng  còn nhiều hơn.
Chu Trì thi thoảng   đầu  Giang Tùy, tay cô vẫn đang vân vê con chim cánh cụt mà  tặng  đây, lúc  đường bước   nhẹ nhàng, hình như   còn buồn bã như  nữa.
Đi  khỏi cổng trường,  về phía  một đoạn, sắp đến của tiệm thường đến ăn cơm, Giang Tùy hỏi: “Tối nay   ăn gì? Vẫn  ăn pizza ?”
“Cậu thì ?” Chu Trì  cô.
“   nữa, cửa tiệm   vẻ ăn nhiều  quá .” Đặc biệt là ông chủ  càng ngày càng keo kiệt, “Hay là đổi món ăn khác cũng ,  nghĩ……”
Cô     hai bên đường, trong lòng đang bắt đầu chọn lựa, đột nhiên  Chu Trì : “ nấu cho  ăn nha.”
Hả?
Giang Tùy  đầu .
Cằm của Chu Trì hướng về phía , “Đằng   siêu thị kìa,  thể mua đồ ăn ở đó.”
Giang Tùy: “Đến phòng   ?”
Hắn gật đầu, hỏi: “Có tiện ?”
Tiện thì tiện đấy, chỉ là sợ đồ đạc nấu ăn  đầy đủ. Cứ   học nấu ăn, nhưng đến giờ một  cũng  nấu  nào.
“Không  dầu, tương, giấm, …” Giang Tùy chau mày, “Nồi thì  vài cái,    đủ để  dùng  nữa.”
Chu Trì : “Đi siêu thị xem , thiếu gì thì chúng  mua thêm.”
“Vậy thì  thể  mua  nhiều đồ đấy.”
Giang Tùy   sai. Hai   dạo quanh siêu thị một vòng, xe đẩy  sắp đầy , đồ gia vị  mua  ít, càng  cần   thêm đến những đồ dùng phòng bếp lung tung.
Đến cuối cùng thì đồ dùng cũng  đầy đủ.
Chu Trì  chọn đồ ăn, Giang Tùy nhớ đến một vật dụng, “Quên lấy tạp dề ,   tìm lấy một cái?”
“Được.” Chu Trì chỉ địa điểm cho cô, “Chắc là ở bên đó.”
Giang Tùy bước hai bước,   , “ ,  thích kiểu như thế nào?”
“Tùy .” Chu Trì chọn lấy một cây hành to, ngẩng đầu , “Miễn là  chọn thì cái nào cũng .”
Giang Tùy  xong câu đó thì liền  chọn.
Ai  rằng, chỉ là một cái tạp dề thôi mà mẫu mã  nhiều đến  chứ, khiến   chọn đến hoa cả mắt, chất liệu các loại  giống , đa  thì  mang theo một  hoa văn, ví dụ như  n.g.ự.c  một đóa hoa lớn,  là một con gấu chẳng hạn, chỉ  một  kiểu   vẻ đơn giản hơn một chút, đều là kiểu kẻ ca rô, nhưng màu sắc    cho lắm.
Giang Tùy so sánh nửa ngày trời, cảm thấy cái kẻ ca rô  hoa là  nhất, cái túi ở  nó còn  thiết kế  hợp lí, dây cột cũng  thuận tiện, chỉ là đóa hoa đấy   nổi bật một chút.
Cũng   Chu Trì  chê  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-100-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Cô do dự một lúc lâu, nguyên liệu Chu Trì mua  xong , đang đẩy xe  đến tìm cô,  cô đang cầm cái tạp dề đưa lên  ướm thử.
“Chọn xong ?”
“Cái  thế nào?”
Giang Tùy   , đóa hoa mẫu đơn  tạp dề đặc biệt thu hút mắt  khác.
Chu Trì há hốc mồm,   nên lời.
Giang Tùy  vẻ mặt của , liền .
“Có    dọa đến phát khiếp  ?”
“Ừm.” Khóe môi Chu Trì cong lên, cũng .
Cả ngày hôm nay, đây chính là  đầu tiên hai   lành mà cùng  với , hai  họ đều ý thức , cùng  về đối phương, qua một lúc, một   mặt , một  cúi đầu, yên ắng một lúc, Chu Trì thả xe đẩy ,  đến bên cạnh Giang Tùy, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, môi hôn lên trán của cô.
Tay của   nóng, môi cũng  nóng, hôn xong thì đầu liền đẩy lui.
Giang Tùy nắm lấy tay , mỉm môi, ngẩng đầu  , “Cái  lấy ?”
“Cậu thích?”
“Không thích lắm, chỉ là chất liệu  ,   thử .” Cô  đến đây, nhớ  vẻ mặt của  lúc nãy, ngẩng đầu  hăn, “Nếu mà quá  thì thôi .”
“Thử ,  cảm thấy  thì cứ mua.” Chu Trì xem như   chuyện gì, đầu lông mày nhướn lên, “Tạp dề   cần mặc   ngoài.”
Hắn cầm lấy, mang  ,  ở đấy để cô xem: “Đẹp ?”
Đóa hoa to chà bá  n.g.ự.c thật quá chói mắt.
Lần  Giang Tùy cũng nhịn  nổi mà  một lúc, tự  từ bỏ, “Thôi  , nhanh cởi  , sắp  thể  nhảy Ương ca   đấy.”
“……”
Sau cùng thì chọn đại một cái tạp dề ca rô.
Lúc  trở về,  đến con đường bóng cây rậm rạp yên tĩnh thường ngày, Chu Trì đổi tay cầm túi lớn,  nắm lấy tay Giang Tùy như  đây.
Tối hôm đó, Giang Tùy nếm thử  món thịt kho tàu mà Chu Trì .
Khẩu vị  giống như dì Đào ,  ngọt một chút.
Cô   thích ăn đồ ngọt,  ngờ rằng đến món ăn mà cũng sẽ cho nhiều đường  đến .
“Món thịt  là mùi vị của bên thị trấn Mi.” Chu Trì đặt trứng chiên  trong cái dĩa  mặt cô, hỏi, “Ăn  ?”