Chu Trì  đáp lời, khôn  đang nghĩ gì.
Trương Hoán Minh cảm thấy thần sắc của   chút phức tạp,  thể hiểu nổi,  : “Không ngờ rằng   nhịn nổi đấy.”
“ ngốc lắm .” Chu Trì  vẻ bình tĩnh , cơn giận vẫn đang còn, “Làm ầm lên, cô  càng áp lực.”
Cũng đúng.
Làm ầm đến thầy giáo , nhân vật trung tâm trong chuyện của Giang Tùy nhất định sẽ liên lụy .
Trương Hoán Minh : “Vậy   ? Cứ nhịn thôi ?”
“Nhịn con  nó.” Chu Trì gõ bút, ngữ khí lạng ngắt, nhưng  là những lời thôi tục.
Trương Hoán Minh hiểu , đây chính là   sẽ  để yên chuyện  .
“Tớ cũng cảm thấy  thể cho qua như  , ít nhất cũng  tìm cho   lật xem đồ của Giang Tùy, tớ cảm thấy chuyện  là do bọn con gái , hèn hạ quá,  hỏi Giang Tùy, gần đây   đắc tội với bạn nữ nào  .”
Nói đến đây, Trương Hoán Minh  nhớ đến gì đó, vuốt cằm, ý vị thâm sâu nhếch mép , kìm giọng , “Này, an hem  hỏi một  thật lòng nhé…… là chuyện , ngoài việc nổi giận, trong lòng    cũng  chút thầm vui mừng ?”
“Nghe , trong bản tranh vẽ đó  phong phú, vẫn là vẽ cảnh  khỏa  đấy!”
……
Hồi âm  cho   là một cú chỏ  khách sáo tí nào.
Thiếu chút nữa Trương Hoán Minh rên lên tiếng thảm thiết.
Mãi cho đến khi kết thúc giờ nghỉ trưa, Triệu Hử Nhi mới về đến lớp. Cô  thương  ở trong lớp  giờ nghỉ trưa,   từ lâu  quen , đều  cảm thấy  chuyện gì to tát.
Giang Tùy  cô  từ cửa  , ánh mắt hai  trừng  trong   một lúc, Triệu Hử Nhi giả vờ như   gì 
.Là cô  ?
Giang Tùy cũng  chắc chắn, chau mày.
Điện thoại trong ngăn bàn sáng lên.
Một tin nhắn đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-115-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
ZC: Cậu nghĩ là ai ,  mà hoài nghi nhất cũng ,  với .
Giang Tùy do dự một lúc lâu,   cái tên Triệu Hử Nhi gửi cho . Chuyện  chắc chắn,  thể   .
Sau cùng cô trả lời: “  .”
Tiết của buổi chiều học xong, Giang Tùy như thường  nhà ăn cùng với Lâm Lâm, Triệu Hử Nhi ăn tối. Từ khi lên lớp 12, Giang Tùy càng chú ý hơn khi ở trường, hai tuần  ăn cơm đều   cùng với Chu Trì, bởi vì Lão Tôn  nhận  sự nguy hại của việc yêu sớm đối với lớp ông quản lí, học kì  gia tăng cường độ yêu sớm, hai cặp giấu giếm trong lớp dã  gọi đến, hơn nữa bây giờ  tự học  buổi tối, hai  họ  ngoài ăn cơm cũng  tiện, thời gian gấp gáp.
Hình thức yêu đương của Giang Tùy  điều chỉnh, chỉ ở bên Chu Trì  mỗi buổi tối  giờ tựu học, vốn nghĩ rằng như  là  giấu giếm  kĩ,  ngờ rằng hôm nay vì bản tranh vẽ mà  bộ đều  vạch trần  hết .
Dù ,  trong lớp nhất định   hết .
Trong lòng Giang Tùy suy nghĩ suốt một buổi chiều, đến lúc  thì  bình tĩnh  nhiều.
Nếu như  khi Lão Tôn ,  đả kích cô với Chu Trì,  thì sẽ nghĩ cách tiếp. Còn đối với những lời đồn đại giữa các bạn học thì thật sự  quản nổi.
Tiết tự học buổi tối, Giang Tùy kiềm chế  học tập, khống chế bản    nghĩ chuyện khác, vài trang đề   thuận lợi, chỉ là thi thoảng ngẩng đầu lên,  thấy Triệu Hử Nhi giống như con bướm hoa, trong chốc lát  lấy nước ở phía , chốc lát   vệ sinh, liền cảm thấy  chút phiền phúc.
Trong lòng rổ cuộc vẫn đang  để ý đến.
 mà   chứng cứ, chỉ  thể bỏ qua.
Ai  rằng, tiết tự học buổi tối thứ hai, chuyện tình   đổi một chút. Nhìn thầy giáo trong lớp   ngoài giữa giờ, Triệu Hử Nhi biến mất trong chốc lát, sắp đến tan tiết mới trở về, thản nhiên bước lên bục giảng lấy  bộ khuôn mặt của các bạn  lớp thừa nhận rằng bản   lật đồ của Giang Tùy, còn xin  với Giang Tùy.
Mọi  đều lờ mờ một lúc,  đó thì trong lớp học  thể nào yên tĩnh nổi.
Giang Tùy  lên tiếng, một câu cũng  .
Mắt của Triệu Hử Nhi đỏ lên,  Giang Tùy một lúc,  đợi cô  gì, liền bước xuống.
Cho dù thế nào, cô  thừa nhận chuyện mà bản   , xin  một tiếng, mục tiêu mà bạn bè trong lớp thảo luận đến liền  đổi, từ “Giang Tùy  vẽ cái gì” chuyển sang “Triệu Hử Nhi   chuyện đó.”
Vài nữ sinh bên cạnh đều cảm thấy bất bình cho Giang Tùy.
Giang Tùy lặng im một lúc, nghĩ một lát,  đầu  dãy phía  cùng liếc  một cái, cùng một ánh mắt  ở phía đấy, cô liền hiểu.
Không  Chu Trì   gì,  như Triệu Hử Nhi   lúc nhận tội.
Nhị Trung đối với tiết thứ ba của buổi tự học tương đối tự do, học sinh ngoại trú  thể  cũng  thể ở , cho nên trong lớp trống  một nửa.