Lúc hai chị em  về đến cửa, Tri Tri đang ăn táo,  thấy sắc mặc của Chu Mạn,    dọa phát khiếp, ngay  đó đầu óc giật  bừng tình, lập tức nghĩ đến chuyện gì đó ------ Ồi trời,   chuyện gì nữa ?
Thân là quần chúng đang ăn trái cây, Tri Tri nhất thời phấn chấn: “Mẹ.” Cậu  niềm nở đón tiếp.
“Ăn táo của con .” Chu Mạn trừng mắt một cái, Tri Tri liền  về chỗ .
Nhìn thấy bọn họ   phòng sách, Tri Tri vội chạy đến, nép  cửa để  ngóng.
Chu Mạn thả túi xách xuống, liền    hỏi Chu Trì: “Em  , bắt đầu từ khi nào ?”
“Học kì .” Chu Trì  bên cửa, đôi môi mỏng cử động, “Giữa tháng ba.”
Tính  thì  tám tháng .
Lợi hại thật,  giấu giếm thật đấy, một chút tiếng động  cũng chẳng đến  tai bà.
Chu Mạn  hỏi thêm một câu: “Em theo đuổi nó ?”
“Ừm.”
“Chị  em nghĩ thế nào ,” Chu Mạn cạn lời  , “Thật  để chị bớt lo  , tay em đưa  cầm chỗ nào chẳng  chứ, A Tùy là ai em còn   ?”
“Thì .” Chu Trì , “ Chị   ly hôn với ba cô   ? Lẽ nào em   yêu cô ?”
Không ngờ rằng tên tiểu tử thối   còn  cãi .
Chu Mạn dù  cũng  lăn lộn  thương trường nhiều năm, bản lĩnh mỉa mai  khác một chút cũng  thua đứa em trai , “A Tùy mới  mấy tuổi? Em chỉ ỷ nó ngây thơ quá  ,    ngoan  giỏi,  em  lôi kéo nó tụt lùi chứ? Có  em cảm thấy bản  nghiêng nước nghiêng thành   ? Đứa mà mấy năm nay hỗn độn như em, thì em lấy cái gì để yêu nó chứ? Dựa  cái mặt ?”
Chu Trì: “Ý chị là em  xứng với cô ?”
“Ý chị chính là em quá ấu trĩ.” Chu Mạn kéo dài câu , , “Lão Tôn  lực học của nó giảm sút , em   thấy ? Một chút Lão Tôn cũng   sai, lời lẽ  thừa tí nào, yêu sớm là một cái hố to, cơ bản cùng  tiến bộ là  thể nào, cùng  sa ngã thì là từng cặp từng cặp   từng cặp.”
Chu Trì: “Em tiến bộ hơn, Lão Tôn   với chị ?”
“……” Khó lắm Chu Mạn mới   chặn họng một câu.
“Giang Tùy  một câu bài tập lớn  sai sót, chuyện   bình thường,  liên quan đến vấn đề chúng em yêu .” Chu Trì kiềm giọng , “Chị, chị  những câu  cũng   tác dụng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-117-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Chu Mạn   gọi một tiếng “Chị” mà khiến cho sửng sốt.
Tình chị em giữa hai  họ vẫn  nhạt nhẽo, Chu Trì  ít khi gọi  mặt bà , luôn luôn là  chuyện gì thì  chuyện đấy, trực tiếp lược bớt cách xưng hô,    lễ phép đến như .
Chu Mạn  , cảm thấy   khác  đây  nhiều, nhưng  chợt , cũng chỉ là  thấy  cao hơn một chút, những chuyện khác đều     gì.
Chu Mạn chẳng cần suy xét, : “Cái tính tình ương ngạnh của em, thật vẫn  truyền  từ Chu gia chúng . Em gây  chuyện như , chị cũng   cách nào để ăn  với Giang Phóng cả em  ?”
Chu Trì   gì.
Chu Mạn: “Em suy nghĩ , em định  thế nào?”
“Dù  cũng  định chia tay.” Hắn nhíu mày, “Đây là chuyện của em, thật sự chị  cần quan tâmđâu.”
Nhìn dáng vẻ thì   nổi nữa .
Chu Mạn nhấn nhấn  vùng giữa trán, lộ vẻ mệt nhọc: “Em tưởng rằng chị em rảnh đến nỗi   việc gì  ? Hai đứa em nếu như  chia tay, chị còn  thể   gì nữa? Hơn nữa, em cũng sắp mười tám tuổi ,  chuyện gì  tự  suy nghĩ cho kĩ,  theo ý  cũng   cơ sở, yêu đương cũng , hiểu ?”
Chu Trì gật đầu: “Em .”
“Được, chị  rõ với em , dù gì chị cũng  thể nào ủng hộ , em tự suy nghĩ mà   , chị còn  gọi cho Giang Phóng một cuộc điện thoại.”
Tri Tri  lén bên ngoài cửa rón  rón rén chạy về phòng của , nhanh chóng nhắn cho Giang Tùy một tin nhắn ------
Chị, hai   mà  lộ  ngoài ?
Giang Tùy đang ăn cơm,  thấy tin nhắn,  trả lời , cô mở danh bạ , chăm chú   chữ “ZC” một lúc, vẫn tiếp tục gõ một tin nhắn: “Sao ?”
Vừa gửi , Giang Phóng   điện thoại xong,    xuống.
Giang Tùy  sắc mặc của ông, đầu  cúi xuống,  chút thấp thỏm.
Giang Phóng thả điện thoại xuống, tiếp tục chủ đề  đó: “Con  rằng, ba đối với thành tích học tập của con luôn   yêu cầu gì, đây là chuyện của con, tự nắm chắc  là , nhưng mà, Lão Tôn của các con vẫn luôn  kì vọng với học sinh, chuyện   bình thường, cũng là trách nhiệm.”
“Ba,” Giang Tùy chủ động giải thích, “Con với Chu Trì yêu đương  như những gì Lão Tôn  , thật  chuyện   tốn nhiều tinh lực của con lắm ,   con thi  ,  liên quan đến  . Cậu   ảnh hưởng đến con.”