Tan học, Giang Tùy dẫn Chu Trì  đến chỗ sửa xe.
Chiếc xe đạp của Chu Trì   cũ, hư thì cũng  thôi. Lần  thì xe lủng lốp , chỉ  thể dắt xe  bộ đến chỗ sửa thôi.
“Chính là cái hẽm nhỏ ở đằng .” Giang Tùy    chỉ cho  xem.
Phía  trường  một con phố ẩm thực,  hết con phố  thì sẽ đến nơi sửa xe.
Tiệm sửa xe  ở trong một con đường cũ chật hẹp, cái cửa tiệm nhỏ nhỏ cũng quá là cũ . Lúc bác sửa xe vá xe cho  thì Giang Tùy   nên vô cùng chán, mắt cứ liếc đông liếc tây  phát hiện bên phía đối diện tiệm sửa xe là một tiệm hoa nhỏ, mà nhà hàng xóm của hàng xóm bác sửa xe là một cửa hàng bán băng đĩa  cũ.
Giang Tùy cảm thấy  ngạc nhiên, nhớ  lúc còn học lớp 6 ngày nào cũng  dạo đến những cái cửa hàng băng đĩa như thế  để xem.
Bởi vì sự thịnh hành của Internet nên những cửa hàng kiểu  buôn bán ngày càng ế ẩm, mãi cho đến tận bây giờ thì ít khi thấy .
“Cậu xem , cái cửa hàng bán băng đĩa  kìa?” Cô chỉ cho Chu Trì xem, giọng điệu rõ ràng là  kinh ngạc,  vui mừng.
Chu Trì ngẩng đầu lên  thoáng qua   cô : “ qua xem một chút.”
Không đợi  trả lời, cô  vội bước qua thùng linh kiện để ở  mặt đất  chạy nhanh qua đó. Cái đầu tóc buộc đuôi ngựa lắc lư vài vòng, một chút ánh nắng mặt trời lọt qua khe lá chiếu thẳng  đầu tóc mềm mại của cô lộ  một màu vàng ấm áp.
Cửa hàng băng đĩa thật sự  nhỏ, Giang Tùy chầm chậm xem kĩ bảng hiệu ở  của một lúc, phát hiện   ngờ  còn giữ Album “  bận” của Châu Kiệt Luân mới xuất bản hồi tháng 11, xem  cửa hàng  cập nhật nhạc mới vẫn kịp thời lắm.
Ông chủ cửa hàng  ở quầy bán hàng  cũ ở ngay   , chào hỏi cô  nhiệt tình  tiếp tục  vắt chân lên xem phim tiếp.
Giang Tùy   trong dọc theo những cái kệ bày biện băng đĩa ở trong tiệm mà tiếp tục  , lúc ngẩng đầu lên thì phát hiện Chu Trì   từ lúc nào cũng  đây .
Hắn  dựa  kệ hàng sâu cuối bên trong tiệm, cúi đầu xem cái gì đó.
Giang Tùy  tới: “Không  ai xem bác  sửa xe,   chứ?”
“Có thế  chuyện gì ?” Hắn  về phía bên cạnh bước tiếp hai bước   sang kệ hàng khác.
Ngọn đèn phía kệ đó  lu mờ, Giang Tùy liếc  qua nhưng   rõ.
Cô tiếp đến gần hơn: “Đây là cái gì đây?”
Chu Trì chợt lấy tay che : “Đừng xem.”
“Là phim ?” Giang Tùy cầm một cái lên xem,  xem xong thì sửng sờ -- -- -- Trên bao bì là một cô gái đang ở trần truồng  mảnh vải che , xinh  quyến rũ, ánh mắt mê hoặc.
Tim của Giang Tùy đập  nhanh từng hồi từng hồi một,  ngây thơ đến mấy cũng  thể   đó là cái gì mà. Chỉ  một giây, mặt của cô đều nóng đỏ bừng lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-15-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Cô cúi đầu đặt cái đĩa đó xuống ở nơi xa một tí,  kịp  thấy vẻ mặt của Chu Trì lúc thì  lặng lẽ   chạy  ngoài.
Tại  một cửa hàng băng đĩa     bán những loại đĩa như  chứ?
Bữa nay  ăn thật sự khó khăn đến  ?
Tại  cái con   còn  thể ngang nhiên xem những kiểu băng đĩa như  chứ?
Chu Trì  ở  cửa tiệm sửa xe,  sang tiệm hoa ở phía đối diện. Vừa nãy Giang Tùy  từ trong cửa hàng băng đĩa   “  qua bên  xem một lát”, chính là   cái tiệm hoa  đến bây giờ vẫn  thấy lò mặt .
Bác sửa xe  vá xe xong, Chu Trì trả tiền  dắt xe  đến  cửa tiệm hoa.
“Giang Tùy.” Hắn kêu lên.
“Đây .” Tiếng trả lời  nhỏ.
Một lúc , cô ôm hai chậu cây tiên nhân cầu  .
Bà chủ cầm cặp xách đeo lên cho cô, : “Bốn mươi tệ.”
Giang Tùy mò mò  cặp, lôi  một tờ 20 tệ,  tiếp tục mò thì  tìm thấy ví tiền  nữa.
Cô ngượng ngùng  ngẩn  một lúc   đầu   Chu Trì: “……  thể cho  mượn 20 tệ  ?”
“……”
Trên đường trở về, bầu trời  tối sầm  .
Phía  cổ xe của Chu Trì treo hai chậu cây tiên nhân cầu, suốt  đường  cứ đong đưa qua về.
Giang Tùy  ở ghế đằng , mặt co rúm  ở trong chiếc khăn choàng cổ.
Đi qua con đường cũ đang sửa chữa, xe đụng  một cục đá liền lắc lư dữ dội một lúc, Giang Tùy xém tí nữa ngã xuống xe, la lên “A” một tiếng.
Chu Trì liền thắng xe : “Sao ?”
“Không ,  ngã.”
“Cậu  vịn   .” Hắn chau mày , dựng  xe lên,  ngại quăng  một câu: “Vịn   .”
Giang Tùy sững sờ, tay từ  yên xe đưa lên vịn chặt  áo của .