Sáu giờ rưỡi, trời  dần tối , ngọn đèn dầu ngoài cửa sổ  tàn.
Ánh đèn trong phòng khách sạn  ấm áp, Giang Tùy  bên giường,  chút thẩn thờ.
Phòng vệ sinh truyền đến tiếng động nhẹ, qua một lúc, Chu Trì  , trong tay cầm chiếc khăn,   bên cạnh Giang Tùy.
Vừa  một hồi nên mắt của Giang Tùy  đỏ, khóe mắt sưng vù.
Chu Trì giúp cô từ từ lau mặt.
Làm đau lòng  ở sân thể thao, trong lòng hai  đều  bất an, ai cũng   thêm lời nào.
Giang Tùy vẫn  vượt  khỏi cảm xúc buồn bã từ  đến giờ, lặng lẽ  .
Cho dù như thế nào  chăng nữa, cô vẫn  mềm lòng.
Mặc dù trong lòng  suy nghĩ  nhiều , nhưng khi  gặp  ,  vẫn ôm cô và  những lời như , nên chuyện gì cũng   nữa . Cô  quyết đoán, cũng  kiên định.
Chu Trì lau mặt giúp cô xong, khăn lau đặt qua một bên.
Ngồi  một lúc,  chủ động ôm Giang Tùy,  nhỏ: “A Tùy, em còn thích  ?”
Giang Tùy im lặng một lúc  gật đầu.
Ánh mắt Chu Trì  cô thắm thiết, hình như  vui mừng, nở nụ . Giống như  đây  vuốt đầu cô, : “Thời gian  đây   bận,   em sẽ cố gắng tranh thủ thời gian đến gặp em.” Dừng một lúc, nhớ đến gì đó,  , “Em   Mỹ cũng  , một năm cũng  thể đợi , dù  đến kì nghỉ  sẽ đến gặp em.”
Giang Tùy ngẩng đầu  .
Ánh mắt hai   .
Chu Trì: “A Tùy,   chúng  cố gắng ở bên . Trước đây    , em cho  cơ hội sửa đổi  ?”
Giang Tùy   gì.
Cánh tay Chu Trì ghì chặt cô, từ từ hôn cô.
Tối hôm đó, hai  họ vẫn ngủ với  như  đây, nhưng    chuyện gì. Từ  chuyện bọn họ cãi    , nên vẫn vì thế mà  lạnh nhạt với  một thời gian dài, chuyện  Chu Trì vẫn còn nhớ  rõ, bây giờ  trải qua chuyện của ngày hôm nay, cho dù trong lòng     nữa cũng  cố mà nhịn ,    khiến cô cảm thấy  chỉ là   chuyện đấy với cô.
Ngày hôm  Giang Tùy  tỉnh dậy từ sớm. Thật  cô  thể nào ngủ , mười giờ   tiết, nhưng mà cô vẫn ở  khách sạn ăn sáng với Chu Trì. Chu Trì  đợi cô học xong, nhưng Giang Tùy  chịu. Cô  vốn dĩ hôm nay  học nguyên ngày, nhưng  vì cô mà  chạy đến đây, thật sự là   tí nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-154-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
“Vẫn nên về  , em    lỡ chuyện học của .”
Chu Trì  cô một lúc, “Cuối tuần  đến gặp em nha?”
Giang Tùy sửng , lắc đầu, “Không cần , như  thì mệt quá.”
Cô càng   như  chút nào.
“Qua một thời gian nữa di, cũng  cần  chạy lui chạy tới như  .”
Chu Trì gật đầu.
Tiễn Giang Tùy về đến kí túc xá,  thu dọn đồ đạc  vội vàng đón chuyến bay buổi sáng để về trường.
Từ  hôm đó,  hai   vẻ   trở  như  đây, mỗi ngày sẽ liên lạc, nhắn tin, gọi điện thoại, thi thoảng những lúc thuận tiện thì cũng sẽ gọi QQ gọi video.
Số  Chu Trì chủ động liên lạc với Giang Tùy càng nhiều hơn , mặc dù  bận rộn, nhưng trong quá trình đó thì vẫn sẽ giành thời gian để nhắn với cô vài tin hoặc gọi điện thoại, cho dù là chỉ   vài câu.
Có lúc Giang Tùy  thể  thấy   mệt.
 một khi cô mở miệng  hỏi thì  vẫn  là  .
Giang Tùy nhận  rằng, Chu Trì đang chiều chuộng cô  nhiều.
Trong quá trình bù đắp  tình cảm, cả hai bên vô tình trở nên dè dặt hơn, theo bản năng mà kiềm chế bản , nhẫn nhịn .
Giang Tùy dần dần cảm thấy  chút mù mịt.
Muốn giữ lấy sự  mật với , nhưng   hi vọng là sẽ như kiểu thế , giống như là hai  đang dồn sức để chiếm cứ lấy gì đó, nhưng càng   càng xa .
Cuối tháng mười, kết quả xin  trao đổi học sinh của trường  kết quả. Giang Tùy  thuận lợi   chọn. Trước đây  phỏng vấn, thật sự cô  từng do dự, nhưng  cùng vẫn  .
Có nhiều chuyện thật sự cô    thử nghiệm và tiếp thu, cũng    bên ngoài thật nhiều, thử tạo  kế hoạch và phương hướng cho bản , nhưng   vô tri vô thức mà cố gắng như  đây, hình như điều mà trong lòng  nghĩ lui nghĩ tới nhiều nhất đó chính là tình cảm với Chu Trì, cả  đều  quấn quanh quẩn trong sự phiền muộn, chuyện gì đều cũng  suy nghĩ đến   tiên.
Mọi  đều đang tiến bộ, cô cũng  bản  cũng   hơn một chút.
Lúc Chu Trì nhận  tin nhắn của Giang Tùy, đang đánh mật mã ở  tầng hầm  việc của Lưu Dục Trần.
Cách  lưng  vài mét, Tiểu Hắc với Nguyễn Tịnh đang nghỉ ngơi  sô pha, mỗi  ăn một quả táo. Nhìn thấy Chu Trì  đến phòng vệ sinh gọi điện thoại, Tiểu Hắc : “Tám phần là vợ của   gọi .”