Nguyễn Tịnh liếc mắt: “Bạn gái cũng chỉ là bạn gái, vợ vợ gì chứ.”
Tiểu Hắc  lên một tiếng: “Có khác gì , đều giống  cả thôi.”
Nguyễn Tịnh  trả lời,  đến bóng lưng đang  ở bên .
Chu Trì dựa  tường, điện thoại vẫn  gọi , Giang Tùy nhắn tin : Đang  giảng.
Chu Trì hỏi cô: Đã quyết định thời gian  ?
Giang Tùy: Ừm, tháng một  qua đấy.
Chu Trì im lặng một lúc.
Mặc dù hôm đó miệng  cô  Mĩ cũng  , nhưng trong lòng thật sự vẫn giữu  hi vọng, nghĩ hai  họ  lành với ,  thể cô sẽ    nữa.
Chu Trì   hề chậm chạp, ở trong một mức độ nào đó,  cũng  mẫn cảm.
Đến lúc ,  cũng  cảm nhận  giữa hai  họ   còn như  nữa. Giang Tùy  đây sẽ  như .
Nắm chặt điện thoại một lúc, Chu Trì trả lời tin cuối cùng: Được, tối đến  gọi điện  chuyện.
Hắn cầm điện thoại  trở , Tiểu Hắc đôi một quả táo cho : “Nghỉ ngơi chút ,  giống như dân nghiện công việc  bằng, vợ    xót ruột ?”
Chu Trì cầm lấy quả táo  đôi ,  quan tâm đến  , dựa  chiếc ghế mây ở chỗ nghỉ ngơi, dùng chiếc máy tính  cũ tìm kiếm trường đại học mà Giang Tùy  ,  thông tin từ  xuống  một lượt,   kích  ảnh xem.
Là một trường học  danh tiếng, đánh giá về  phương diện đều  .
Tiểu Hắc liếc mắt : “Làm gì ,  xuất ngoại ?”
Chu Trì tắt trang chủ, trả lời một câu, “Giang Tùy  .”
“Hả,” Tiểu Hắc suy nghĩ một lúc,  hiểu chuyện,  giai đoạn  chỉ  thể là trao đổi học sinh, “Khoa chúng   vẻ như cũng  một   năm ba cũng đăng kí cái , nhưng mà  thấy vài vị sư  của chúng  hình như   hứng thú lắm, chê nó vô bổ quá. Có   đang nghĩ là nếu như  cơ hội thì cũng  luôn ?”
Chu Trì vuốt giữa bộ lông mày,  lên tiếng,  chút mệt mỏi dựa  đằng .
Nguyễn Tịnh liếc   hai , cúi đầu cắn một miếng táo.
Tối đến lúc gọi điện thoại, nhiều  Chu Trì  mở miệng  nhưng   thôi.
Hai  họ  bàn tiếp đến chuyện .
Vốn dĩ Chu Trì   thủ đô một chuyến, nhưng  công ty của Lưu Dục Trần gặp sự cố,  chống chọi  với một đối thủ cạnh tranh  thực lực ngang tầm, đối phương  một  chuyện   lưng, khiến công ty bọn họ gặp rắc rối liên tục, giai đoạn đó  bộ   đều  công kích nặng nề, khó khăn lắm mới chống trụ nổi.
Trải qua một trận như  nên  trì hoãn  chuyến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-155-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Giang Tùy cũng đang bận việc riêng của .
Đầu tháng mười hai, vô tình cô gặp  Trần Dịch Dương    lâu mới gặp . Hôm đó, cô  đến văn phòng khoa,  đến tòa nhà khoa văn thì   lên tiếng gọi cô.
Giang Tùy  đầu , Trần Dịch Dương đang mặc chiếc áo sơ mi kết hợp quần dài,   nghiêm chỉnh, cô  một lúc mới nhận .
Trần Dịch Dương bước đến: “Trùng hợp quá,  ngờ rằng  là .”
Giang Tùy cũng  chút ngạc nhiên, nhớ đến hai tin nhắn  đây của  , cô đều  trả lời nên  chút ngại ngùng.
“Cậu   đổi  nhỉ.” Trần Dịch Dương  dịu dàng.
Nói chuyện  vài câu, Giang Tùy mới    đến để tham gia cuộc thi biện luận, là một cuộc thi hữu nghị giữa các trường thủ đô, trường đại học Z là chủ nhà tổ chức.
Trần Dịch Dương hỏi cô    xem .
Giang Tùy theo bản năng liền từ chối, cô lắc đầu, “ còn  việc.”
Trần Dịch Dương cũng   miễn cưỡng cô, dừng một lúc  hỏi nhỏ, “Trước đây  gửi tin nhắn cho ,       thấy  mà dường như   trả lời .”
Giang Tùy sửng sốt,    như thế nào, liền  dối: “  nhớ nữa,  lẽ là  thấy .”
Trần Dịch Dương  hỏi tiếp nữa, : “Vậy    việc của  ,    đây.”
“Ừm.”
Hai  mỗi   một nơi.
Tối hôm đó, Giang Tùy đăng một bài đăng lên trang cá nhân trong tài khoản của trường, là một  hình ảnh liên quan đến trao đổi học sinh.
Lâm Lâm hỏi ở  bài đăng: “Á, A Tùy    Mĩ ? Trường nào đây!”
Giang Tùy trả lời cho cô  xong, liền  tắm. Đợi cô tắm xong  trở ,   xuống bàn thì điện thoại của Chu Trì liền reo lên.
Giang Tùy  bắt máy lên thì  thấy  hỏi: “Em còn liên lạc với Trần Dịch Dương ?”
Giang Tùy sửng sốt, do dự một lúc  : “Không .”
Trong điện thoại im lặng một lúc, giọng của Chu Trì  chút lạnh nhạt: “Anh  thấy nó ở trong trang của trường em.”
Giang Tùy ngơ ngác, bật trang mạng lên.
Trong một dãy bình luận mới, cô  thấy một dòng bình luận.
Trần Dịch Dương: Philadelphia  tuyệt,  gần với Newyork,    sẽ đến thăm .