“Ngày mai   .”
“ …….Đi Quảng Châu?”
Khuôn mặt của  tựa  vai cô: “Ừm,  thể trì hoãn thêm  nữa.”
Giang Tùy gật đầu.
“Hôm nay em vẫn  trả lời .” Chu Trì nắm chặt một bàn tay của cô, hỏi, “A Tùy,  sẽ cố gắng biểu hiện , em cho  một cơ hội  ?”
Cánh tay của  càng ghì chặt, giọng  trầm thấp kèm theo  nóng lọt  tai Giang Tùy, “Cố gắng   bạn trai  của em.”
Những lời  của Chu Trì là xuất phát từ tận đáy lòng, trong lời    ý đùa giỡn  trêu chọc cô tí nào.
Giang Tùy chợt nhận  rằng, mặc dù vẫn  thể  thấy dáng vẻ của  từ nhiều năm , nhưng mà thật sự    còn như  nữa, nhất cử nhất động đều   đổi.
Giang Tùy  lẽ cũng  rằng bản  cũng   đổi.
Họ  xa  tận sáu năm nay. Thời gian dài như   đủ để con   thể  hình đổi dạng của .
Những năm qua, Giang Tùy  nhớ đến   nhiều ,  đau lòng, đến  cùng thì trong lòng cô dần dần biến  trở thành mối tình đầu lầm lỡ.
“Chúng   xa   lâu , Chu Trì,” trong lòng nóng hầm hập, Giang Tùy chau mày, thử   cảm nhận của bản , “……Thật sự em   bản    hơn   nhiều , cũng  hiểu nhiều lắm về  của hiện tại, em   chúng ……”
Cô vẫn   xong, nhưng Chu Trì đang  và hiểu  ý của cô.
Hắn  thể  , mặc dù cô  lớn, càng trở nên bình tĩnh, nhã nhặn, nhưng mà  một vài phương diện nào đó vẫn giống như  đây , suy nghĩ nhiều,  nhiều vấn đề cần  cân nhắc. Cho nên cô mới lo lắng bản  sẽ giẩm theo vết xe cũ.
 mà, những điều  trải qua  khi chia tay, lẽ nào   cảm nhận  ?
Những năm  qua  trở thành con  như thế nào, bản    rõ, nếu như chia tay thêm  nữa thì   thể chịu nổi  nữa ?”
 mà Chu Trì vẫn giữ lời   trong lòng.
Im lặng một lúc,  khom lưng, cúi xuống kê đầu lên vai Giang Tùy, má chạm  đầu tóc mềm mại của cô.
“Chúng  sẽ từ từ tìm hiểu .” Hắn , “Nếu như   về  ,  thì tại   thử   với  chứ?”
Trong lòng Giang Tùy  phức tạp.
Không cách nào phủ nhận  ban đầu quyết định  trở về thì trong lòng  nghĩ đến , nhưng mà cũng  nghĩ nhiều đến .
Dẫu  năm  là cô theo đuổi ,  đấy chia tay cũng chính cô là  đề nghị, cũng chính cô là   nhẫn tâm cắt đứt  liên hệ. Những năm ở bên , tính cách của Chu Trì như thế nào cô cũng xem như là   hiểu, cũng  rằng những năm tháng  bên cạnh    ít  theo đuổi.
Giang Tùy  trông mong gì về chuyện sẽ hòa hợp  với , thậm chí cũng  trông mong gì  vẫn đang còn độc .
 mà từ lúc gặp  trở ,  thứ đều   khỏi quỹ đạo.
Chỉ cần đối mặt với , cô vẫn sẽ vô tri vô giác mà buông lỏng bản . Ngay giây phút  cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-180-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Một lát , cô gật đầu với .
Đôi lông mày căng cứng hình như  thả lỏng . Sự căng thẳng trong lòng   nhẹ nhõm, nhưng những trận đau  dày liên tiếp càng biểu hiện  rõ rệt hơn, giống như     đạt  ưu đãi gì đó mà bảo   trả  chút phí.
Chu Trì vẫn  nhúc nhích, ôm chặt eo Giang Tùy, một lúc  mới buông tay .
Giang Tùy   ,   thấy  liền phát hiện   gì đó  : “Anh   ?”
Chu Trì gắng kiềm chế: “Không .”
Sắc mặt  tái ,  thời tiết  mà  trán   toát mồ hôi, Giang Tùy hỏi: “Trong    chỗ nào  khỏe ?”
Thấy  nhắm mắt , mím chặt môi, thì cô  nhận .
“Đau ở chỗ nào ?”
“Đau  dày.” Miệng  cử động, “Chắc là vì uống  nhiều rượu một chút.”
Giang Tùy chau mày: “Anh  xuống , em rót ly nước nóng cho .”
Chu Trì  lên sô pha.
Giang Tùy cầm ly nước của   rót thêm nước,  bưng đến đưa cho .
Hắn uống xong hai ngụm, ngước mắt lên  Giang Tùy: “Không , đau một lúc  hết thôi.”
Giang Tùy hỏi: “Có  đau ?”
“Thi thoảng.”
“Anh   kiểm tra  nào ?”
Hắn lắc đầu, “Không .”
Nhìn  mắt của Giang Tùy,  , “Chỉ là bệnh vặt thôi,  nghiêm trọng .”
Giang Tùy nhắm nghiền mắt,  một lúc   gì, Chu Trì liền gọi cô: “A Tùy?”
Cô ừm một tiếng,  dậy, cầm chìa khóa  bàn lên: “Anh  dấy đợi một lát, em  mua thuốc.”
Chu Trì hoảng hốt, “Không cần .”
Giang Tùy   lời ,    đưa điều khiển từ xa cho , “Anh xem phim .”
Cô   nhanh.
Chu Trì   chiếc cửa   đóng , cúi đầu  chằm chằm  điều khiển từ xa trong tay , nhớ  ánh mắt cô   sang , chợt bật .