Giang Tùy đang nghĩ rằng tối nay sẽ  việc xong sớm hơn, tan ca sớm hơn chút, kết quả thì  một phương án mà đối tác  hài lòng cho lắm, cả đội của cô buổi tối đều  ở  mà tăng ca, cả nhóm gọi đồ ăn ngoài.
Giang Tùy gửi tin nhắn  cho Chu Trì, hình như  cũng đang bận,   gì nhiều, chỉ trả lời một từ “Được”, kèm theo một hình động “vuốt đầu” quen thuộc.
Hơn chín giờ tối,  thành công việc, bên ngoài màn đêm  bao phủ. Giang Tùy cùng với vài  đồng nghiệp đang cùng   xuống lầu, chiều tối  mưa qua nên nhiệt độ  thấp xuống nữa ,   khỏi cửa một trận gió lạnh luồn .
Có một đồng nghiệp nam đề nghị đưa cô về nhà, Giang Tùy khéo léo từ chối, một đồng nghiệp nữ bên cạnh bật   chỉ tay: “Này,    bạn trai đến đón  kìa, cần đến  quan tâm .”
Giang Tùy  đầu , liền  thấy Chu Trì.
Hắn đang  bên cạnh ngọn đèn ở bên , chắc  đến đây cũng  một thời gian , đầu ngọn thuốc ở trong tay vẫn đang sáng, giây phút Giang Tùy  sang bên ,  giập điếu thuốc  đôi  thùng rác bên cạnh, cất bước  đến.
Giang Tùy tạm biệt với đồng nghiệp, cũng bước  về hướng của .
Ánh đèn ở khúc   cửa chẳng   , quá âm u, Giang Tùy   rõ vẻ mặt của , nhưng cô  bước đến gần thì   giang tay , lôi eo cô đến, một cái ôm dạt dào.
Giang Tùy ngửi thấy mùi thuốc nhạt ở trong  .
“Lại hút thuốc nữa ……”
Chu Trì bật  nhẹ một tiếng, “Mới hút  nửa điếu thôi.”
Giang Tùy sờ  bộ áo quần lạnh lẽo của , “Anh đợi lâu  ? Em  bảo  đến đón ?”
Cô   gửi tin nhắn cho .
“Ai  đón em .” Chu Trì , “Đi dạo  vài bước thì  hiểu    đến đây nữa.”
“……” Giang Tùy  xong liền bật .
Cằm của Chu Trì chạm  đỉnh đầu cô, nhỏ giọng : “Tối nay đến nhà của em, ngày mai dọn đồ xong   với ,  ?”
“Hả?” Giang Tùy sửng sốt.
“Anh cắt chỉ .” Chu Trì  thẳng , tay vẫn đang ôm eo cô, trầm giọng giải thích một câu.
Giang Tùy ngạc nhiên, “…… Hôm nay cắt chỉ  ?”
Vội đến  ?
Không   vết thương  chân và tay sẽ hồi phục chậm hơn ?
Chu Trì : “Đi từ hồi chiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-191-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
“Vết thương  lành  ?”
“Cũng lành đỡ .” Chu Trì .
Giang Tùy hỏi: “Có   cố ý  cắt chỉ ?” Có vẻ cô  nghiêm túc mà  .
Chu Trì thừa nhận: “ , nhưng bác sĩ cũng chẳng bảo là   cắt mà.”
Giang Tùy chau mày, “Sau    như  nữa .”
“Biết .” Hắn trả lời, dừng một lúc  ánh mắt  thắm thiết, “Tối nay đến nhà em, em chịu ?” Vừa nãy   hỏi, bây giờ hỏi  thêm  nữa, lúc  câu  thì  nắm lấy tay Giang Tùy.
Có lẽ là ở bên ngoài quá lâu nên bàn tay của   còn ấp áp nữa, mà  lạnh một chút.
Giang Tùy còn  thể  để cho  đến ?
Cô hỏi: “Vậy  cần về nhà lấy áo quần ?” Trong nhà cô chắc chắn là chẳng  bộ đồ nào để  mặc  cả.
“Không cần .” Nụ   mặt   rõ ràng, “Trong xe   .”
“……”
Công đoạn chuẩn  của   đầy đủ, khiến  khác chẳng  thêm  gì.
Xe lái thẳng đến khu nhà ở của Giang Tùy, dừng  ở  cổng, Giang Tùy xuống xe  đến quầy tạp hóa ở  cổng mua một đôi dép nam và một chiếc bóp đánh răng mới.
Xe lái  trong khu nhà ở, dừng  ở nhà xe. Hai  họ  thang máy lên lầu, trong tay Chu Trì đang xách hai loại đồ, một thứ là túi xách của Giang Tùy, thứ  là một cái túi màu trắng, bên trong đang để áo quần của .
Không  đây là  đầu tiên Chu Trì đến chỗ ở của Giang Tùy, nhưng    là  đầu tiên  qua đêm ở đây.
Sau khi  nhà,   đôi dép mới, cởi chiếc áo khoác ngoài , cà vạt cũng tháo luôn, giống như ông chủ nhà  , tiện tay mà treo ở  móc tủ quần áo, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mà  loanh quanh trong phòng, Giang Tùy   gì  cũng   theo mà .
Giang Tùy   bếp lấy nước nóng,  cũng  theo.
Giang Tùy  đầu  sang,   liền dựa  khung cửa, tư thế  chút lười nhát, cúc áo tháo  hai cái, cũng  hiểu rốt cuộc  đang  gì mà ánh mắt chạm thẳng  mắt cô, ánh mắt đen tuyền, đôi môi đỏ hồng nhếch lên, bật , tâm trạng  vẻ  .
Giang Tùy    đến nổi  chút  tự nhiên,  với : “Em  nấu ít cháo đợi lát nữa ăn,   tắm  ,  ?”
“Được.” Chu Trì vô cùng thoải mái mà trả lời cô. Hắn     nhà vệ sinh.
Diện tích căn hộ  cũng rộng, nhưng mà vì vấn đề bố trí căn phòng mà căn phòng vệ sinh  rộng lắm,  khu vực tách rời ẩm ướt, căn phòng tắm liền nhỏ hơn  nhiều.