“Có  hôm nay uống rượu  ?”
“Uống một ít thuốc, uống bia mà.”
Giang Tùy cũng   thường  nhiều bữa ăn kết giao, hợp tác, nhiều lúc   cách nào tránh , nhưng sức khỏe vẫn là quan trọng nhất.
“Không  uống nữa,  khi  dày  lành bệnh thì rượu  bia gì cũng   uống hết,  lời em  ?”
Chu Trì từ sớm   cô vuốt bụng đến nỗi trong lòng nóng hầm hập, lúc  thì chuyện gì mà  chả đồng ý? Hắn trầm giọng  mà ừm một tiếng, lộ vẻ trạng thái  , “Nghe lời em hết đấy.”
Giang Tùy  yên tâm hơn.
“Vậy thì  ngủ , ngủ  thì đỡ hơn một chút.”
Vẫn còn hơn hai tiếng nữa trời mới sáng,  thể ngủ thêm một giấc nữa.
Cũng   từ lúc nào thuốc  phát tác dụng, Chu Trì ngủ say.
Sáng sớm ngủ dậy, hình như  dày   còn đau nữa. Giang Tùy  dậy  , trong nồi  cháo  nấu xong, cô để  một mảnh giấy nhỏ cho   tủ đầu giường.
Tổng cộng  vài hàng, nét chữ mảnh khảnh như  đây .
Chu Trì cầm lấy  xem một lúc lâu, tưởng tượng đến dáng vẻ cô căn dặn ,  kiềm lòng  mà bật .
Bị bệnh cũng  cái lợi của  bệnh, mỗi  đến lúc , hình như cô càng yêu  nhiều hơn.
Chu Trì thích thấy bộ dạng quan tâm  của Giang Tùy,  đây cũng như , lúc đấy   cố chấp,  cho đầu  chảy cả m.á.u  chạy đến tỏ vẻ đáng thương  mặt cô, tranh thủ sự quan tâm của cô, chính là  cô vì  mà xót lòng.
Đã qua nhiều năm đến , sẽ  còn ấu trĩ, vô vị như  nữa, nhưng trong lòng vẫn còn chỗ nào đó  thể nào  diệt trừ tận gốc .
Chỉ ở nhà nghỉ ngơi một bữa sáng, đến chín giờ thì Chu Trì đến công ty.
Lúc gửi tin nhắn cho Giang Tùy,   dám  thật, cứ nghĩ rằng cô sẽ  phát hiện , nhưng mà  may chút nào, buổi chiều    ngoài một chuyến, lúc trở về thì gặp  Giang Tùy ở lối   công viên trong khu công nghiệp. Cô  cùng với một nam thanh niên.
Giang Tùy cũng   thấy . Cô nhận  chiếc xe của , thấy  dừng  ở phía đấy, cô bước nhanh  đến.
Kính xe kéo xuống.
Hai  mở miệng  cùng lúc ------
“Anh….”
“Em……”
Chu Trì: “Em   .”
“Sao   ở đây? Không   là ở nhà nghỉ ngơi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-198-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Chu Trì gượng , “Anh khỏe .”
Giang Tùy nghi ngờ mà  , “Không đau chút nào ?”
“Ừm.”
Sắc mặt của  quả thật  đỡ hơn  nhiều, Giang Tùy  một lúc,    gì nhiều, hỏi: “Vừa nãy  định  gì ?”
Chu Trì: “Em  ngoài  việc ?”
Giang Tùy chỉ cho  xem, “Ở phía siêu thị ô tô , bây giờ  trở thành khách hàng của công ty em, nên   một chuyến.”
“Cậu  nãy  với em lúc nãy là đồng nghiệp của em ?”
“Ừm,   là sư  của em Kiều Minh, em  từng nhắc đến với  đấy.” Giang Tùy  , ghé  cửa xe mà bật , “Làm gì ?”
Chu Trì cũng bật , đưa tay  sờ  đầu cô, “……Không  gì hết, thuận miệng hỏi thôi.”
Nhìn   một lúc, đôi bên đều  hiểu đối phương  nghĩ gì mà bật .
Có chút ngốc nghếch.
Giang Tùy : “Em  đây,  lái xe  .”
“Lên xe ,  đưa em  một đoạn.”
“Không lên ,  vài bước chứ mấy.” Cô lôi vài cái kẹo trong túi đưa cho , “Kẹo kết hôn của đồng nghiệp đấy, cho  tất.” Vẫy tay chào  xong, cô  đầu   khỏi.
Chăm chú  từ phía  lưng cô một lúc, Chu Trì thả kẹo  túi, lái xe  .
Chiều tối, Chu Trì gọi điện thoại cho Giang Tùy,  bảo Tiểu Trần  đặt nhà hàng.
Giang Tùy tan ca xong liền ghé đến.
Phòng  việc của , Giang Tùy   quen thuộc, mấy ngày   từng đến vài . Hắn thích đặt đồ ăn tối xong mới dắt cô đến,  ăn cũng cô. Mọi  trong công ty đều  Tiểu Chu Tổng   bạn gái, đang trong thời kì mặn nồng, mỗi ngày đều dính  như keo.
Lúc họ ăn cơm, chẳng ai dám đến  phiền, ngoài trừ Tri Tri đứa    trái.  mà   Chu Trì trừng mắt cho hai  nên Tri Tri   cách mà tránh né , hôm nay chẳng đến  bóng đèn nữa.
Ăn cơm xong, Giang Tùy vẫn  , cô vẫn ở  đấy,   việc của riêng   đợi Chu Trì tan ca.
Hắn  hai cuộc họp qua video cần  họp, thời gian  dài.
Giang Tùy  xong công việc gấp của , liền  ở  ghế sô pha lớn ở sát bên cửa sổ mà  nhạc, cảnh vật ban đêm bên ngoài của  , cô cầm một quyển tạp chí tài chính của Chu Trì xem,  đấy thì ngủ  .
Cũng    ngủ  bao lâu, lúc Giang Tùy vẫn đang còn  mơ, mơ màng mà  thấy Chu Trì gọi cô, vẫn  mơ xong thì  bộ giấc mơ   tiêu tan.