“Mua chút đồ,  nhanh  về thôi.”
Hắn mở cửa  chuẩn    trong xe, tim Giang Tùy đập  nhanh, chẳng nghĩ gì nhiều, tiến lên phía  nắm chặt lấy tay .
“Không cần mua nữa .”
Cô lấy hộp nhẫn nhét  trong tay .
Chu Trì sửng sốt,  đầu .
“Tri Tri nhặt   sô pha đấy,  nãy   cố ý giấu  đấy.” Giang Tùy đang   ánh mắt , nhẹ nhàng giải thích một câu.
Gió nhẹ nhàng thổi đến, cây cối thổi bay hoảng loạn, bóng đèn chập chờn.
Chu Trì lặng lẽ  cô vài giây,   cúi đầu  hộp nhẫn nhỏ  mất  mới tìm thấy bây giờ, mắt  sang cây tre gầy cộc ở bên cạnh, bỗng nhiên bật , “Em   ?”
“Hả?”
“Anh  cầu hôn em.”
Giang Tùy nhẹ nhàng vuốt vuốt tay, gật đầu, “Ừm.”
Ánh mắt   đến, giọng   trầm, nhỏ nhẹ mà : “Không ngờ rằng   thế . Thật    chuẩn  cả một phòng đồ ở  lầu , nào là hoa, nào là bong bóng…… Quê lắm  ?”
Trong mắt Giang Tùy lộ vẻ kinh ngạc, lắc đầu, “Anh chuẩn  từ khi nào thế?”
“Tối qua  về  đấy.” Khóe miệng  cong vênh, từ trong ánh mắt  ý  nhẹ, “Lúc nãy em  sủi cảo,    lên sửa soạn  một chút, mấy quả bóng thổi lên vỡ hết ,   tự thổi  vài cái……”
“Vậy hả?” Giang Tùy cũng bật , tim  đập càng ngày càng nhanh, cả khuôn mặt bắt đầu nóng bừng, “Em   gì hết.”
Chu Trì ừm một tiếng, tiến gần đến cô thêm một bước, nụ  càng trở nên tự buồn  bản  , “Nếu mà     mất nhẫn thì cũng sẽ ngạc nhiên thật đấy, đúng ?” Hắn càng tiến đến gần hơn nữa, những đường nét  khuôn mặt  chút mù mờ  những tia sáng nửa mở nửa rõ .
Giang Tùy   gì.
Chu Trì cúi đầu, cũng  bỏ lỡ thêm cơ hội nào nữa. Hắn bật nắp hộp nhẫn: “Giang Tùy,  yêu em. Anh  kết hôn với em, sẽ mãi mãi ở bên em suốt đời .”
Ánh mắt   thành khẩn, giọng   nhỏ, cũng  trịnh trọng.
Gió thổi  lá cây rơi xào xạc.
Giang Tùy đang  , lồng n.g.ự.c và đôi mắt bắt đầu nóng bừng lên.
Chu Trì   thêm những lời gì khác, lúc  sắp quỳ xuống thì Giang Tùy ôm chặt lấy : “Không cần quỳ , Chu Trì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-205-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Đôi mắt ẩm ướt của cô kề sát bên cổ , “Chúng  kết hôn .”
Chu Trì ôm chặt lấy cô.
Hình như Giang Tùy  thấy  bật , nhưng mà gió đang thổi, tiếng xào xạc lá cây quá lớn, cô   rõ .
Một lúc  liền cảm nhận  Chu Trì  nắm lấy tay, đeo nhẫn  cho cô.
Cứ thế mà hai  họ ôm   lâu.
Từ phía  sân thượng lầu hai, thằng nhóc đơn độc Tri Tri đang suy tưởng mà  cảnh  mặt ,  đợi hơn nửa ngày trời  mà chẳng  thấy  bước tiếp theo, lòng kiên nhẫn cuối cùng cũng  trụ : “Này,   hai vị ,  sắp lạnh cóng đây  , ôm  đủ  thế, nên hôn   chứ!”
……
Chẳng  ai đoái hoài đến  .
Một trận gió thổi đến,   lạnh rùng , run bần bật: “Đệch,   lạnh cóng thật đấy .”
 mà, tư tưởng  xem phim vẫn lớn hơn tất cả.
Tri Tri vẫn đang kiên quyết  ở  sân thượng,  thèm nháy mắt mà chăm chú  chị và  nhỏ của   ở  lầu, luôn tiện bắt đầu suy nghĩ đến một vấn đề khó khăn nhất thế gian: Đợi hai   kết hôn , sinh em bé xong  thì rốt cuộc là cháu xưng   là xưng  trai đây……
Vừa nghĩ đến chỗ rối rắm nhất thì  thấy hai   lầu  cuối cùng cũng buông tay , tiếp theo liền  thấy  ánh đèn lu mờ , cuối cùng họ cũng dính chặt lấy  mà hôn môi .
Tri Tri í lên một tiếng.
Được , đời   viên mãn.
Chu Trì với Giang Tùy sẽ nhận giấy chứng nhận kết hôn  cuối tháng.
Chính xác mà  thì chính là ngày cuối cùng của một năm, ngày 31 tháng 12.
Hôm đấy là thứ hai, cộng thêm nguyên do  thể là cuối năm nữa nên  nhiều    kéo dài đến năm  nên   giấy kết hôn  nhiều. Con hai  họ mặc dù là từ  sớm  quyết định ngày , nhưng ban ngày Giang Tùy vội đến công ty giao tài liệu,   một cuộc họp ngắn cô phụ trách cần  họp, nên lúc họ đến thì   còn sớm lắm, phía  mắt  xếp hàng  vài .
Vẫn may là họ  từ công ty đến, nên mặc đồ cũng  nghiêm chỉnh,   đều mặc áo sơ mi ở trong áo khoác, Chu Trì còn định thắt cà vạt, như thế thì  cần   đồ nữa.
Trong quá trình chờ đợi, Giang Tùy chăm chú kẻ lông mày, tô thêm son, cô trang điểm  chậm, Chu Trì cũng  hối thúc, cứ kiên nhẫn chờ đợi cô  xong.
Hôm nay tâm trạng của   .
Thi thoảng Giang Tùy ngẩng đầu lên, hỏi ý kiến của : “Như    ?”