Đây là một lí do vạn năng, khiến tất cả đều  cần  giải thích gì hết.
Chu Trì cầm cái bao đựng sủi cảo lên  đến ghế sô pha  xuống, đặt hai hộp sủi cảo ở  bàn. Hắn lấy đôi đũa gỗ , nghiêng đầu  cô: “Cậu  ăn ?”
Giang Tùy cầm nước giấm với tương ớt mang đến.
Ghế sô pha trong phòng   nhỏ,  đủ rộng,  khó khăn để  thể   hai , Chu Trì  xuống đó một cái thì  chiếm hơn một nửa, phần ghế còn  bên cạnh xem  càng chật hẹp hơn nữa, áo khoác đồng phục của  vứt lộn xộn ở đó.
Giang Tùy thấy  thì   thẳng xuống, lấy tấm đệm của  đặt ở  sàn nhà  bên cạnh .
Cô   xuống thì Chu Trì đưa đôi đũa  chỉ  cái túi, “Chua.”
Giang Tùy cúi đầu mở túi giấm với ớt , đổ  cái đĩa nhựa mà quán đó đưa kèm.
Chu Trì ấn  cái điều khiển từ xa ở bên cánh tay, màn hình ti vi nhảy hình ảnh lên. Là một bộ phim hình sự của Hồng Kong, âm lượng của ti vi  nhỏ, Chu Trì nhát đến nối  điều chỉnh to lên.
Hắn lấy đũa gắp sủi cảo ăn. Cái bàn quá thấp,   khom lưng mới gắp .
Giang Tùy để ý  chỉ chấm  giấm chứ  đụng  một chút tương ớt nào.
 Giang Tùy thích ăn ớt, tương ớt của cái quán   đậm đà,  cay, cô ăn một vài miếng liền cảm thấy  bắt đầu vả mồ hôi. Lời đối thoại trong phim  nhỏ, cô  đến nỗi mơ mơ hồ hồ,  ăn    màn hình.
Phim  chiếu đến phần tiếp theo,  nhân vật chính là công an đang truy đuổi tên ác nhân.
Chu Trì vô ý giương mắt lên , thấy khuôn mặt của Giang Tùy đỏ ửng lên,  chóp mũi bao quanh một lớp mồ hôi.
Khuôn mặt của Giang Tùy  nhỏ, làn da trắng nõn, bộ lông mày  sẵn đường cong tinh tế từ lúc sinh  đến giờ,  vẻ quá cay nên cô nhíu mày , ăn  chậm, vô ý thức l.i.ế.m đôi môi của . Cả con  của cô từ đầu đến chân đều  nhỏ,  ở  tấm đệm chỉ chiếm một chỗ bé tí.
Chu Trì   một lúc  mở miệng: “Tối hôm qua…… .”
Giang Tùy  đầu qua.
Miếng sủi cảo cuối cùng ở trong miệng   nuốt xuống, mùi ớt sặc sụa hóc xuống tận cổ, cô cau mày ho liên tục.
Chu Trì  dậy  đến  bình nước rót một ly đưa cho cô.
Giang Tùy đón lấy ly nước, uống hơn một nửa, cảm giác mùi ớt trong cổ họng  đỡ hơn nhiều,  thấy ập xuống  đầu  một câu  lạnh lùng: “Ăn cay   thì thôi,  gì mà miễn cưỡng ?”
Giang Tùy ngẩng đầu lên : “ thích ăn cay.”
“Được, cho  cay chết.” Chu Trì lườm cô một phát, gắp sủi cảo lên chấm  giấm.
Qua một lúc , Giang Tùy cố lấy dũng khí, chỉ động nhắc đến: “Tối qua  vẻ   say  ? Uống gì mà nhiều bia .”
Chu Trì ngừng ,   một lời.
Giang Tùy cũng  hỏi gặn, nhỏ giọng : “Sau  đừng uống nhiều như  nữa,   cho sức khỏe.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-22-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Chu Trì đưa mắt lên  cô, ừm một tiếng.
Hai hộp sủi cảo Chu Trì ăn hết một nửa, thả đũa xuống,  cũng   dậy   việc khác, chỉ dựa  sô pha xem phim. Giang Tùy cũng  ăn  ít, vẫn còn thừa một ít, cô tự gói   hộp,  dọn rác, lau chùi cái bàn sạch sẽ.
Bên ngoài trời  tối, phim vẫn  chiếu xong.
Máy điều hòa mở nhiệt độ  , trong phòng  ấm áp.
Giang Tùy vẫn  ở chỗ cũ,  đầu  một cái, tư thế của Chu Trì  càng lười nhát, từ dựa  sô pha đổi thành  nghiêng xuống, tướng mạo của   ông trời ưu ái, cái tư thế  khiến  từ đầu đến chân đều toát  dáng vẻ của một ông thiếu gia.
Cả hai  yên lặng xem phim,   ai nhắc tiếp đến chuyện của tối hôm qua hết.
Ước chừng qua  năm sáu phút gì đó, Chu Trì  dậy  nhà vệ sinh, lúc  trở  thì   đến bên cạnh bàn tìm kiếm gì đó.
Giang Tùy đang chăm chú xem phim, một cái hộp sắt đưa đến  mặt cô ------
Một hộp kẹo tên KẹoThái Phi.
Giang Tùy ngạc nhiên  .
Chu Trì   kiên nhẫn : “Không ăn thì thôi.”
Hắn thu tay , Giang Tùy kéo cái hộp  bên : “ ăn!” Cô cầm lấy một nạm kẹo.
Chu Trì về   ở sô pha, vắt chân lên cái bàn, lột vỏ kẹo đưa  miệng.
Giang Tùy nghĩ, khẩu vị của  thật kì lạ,  thích ăn chua  thích ăn ngọt, thế mà răng cổ vẫn  như .
Bộ phim  chiếu gần đến phần kết, cảnh sát  bắt đầu thâu tóm  tên ác nhân.
Giang Tùy hỏi Chu Trì: “Cậu thích xem kiểu phim  ?”
Chu Trì : “Không thích.”
“Vậy thì còn xem  gì?”
“Nhát đổi kênh.”
Lý do thật  ho.
Còn  ai lười nhát hơn   nữa ?
“ thấy   lắm.” Giang Tùy .
“Không  ở chỗ nào?”