Trên sân khấu tối sầm  trong chớp mắt, ánh đèn bắt đầu chiếu sáng trở , mười nữ sinh bước  sân khấu, ai cũng như ai,   là bộ váy múa cúp n.g.ự.c  thắt lưng màu trắng, lộ  cả bờ vai, ai nấy cũng duyên dáng yêu kiều.
Một tràng vỗ tay từ  sân khấu vang lên.
Âm nhạc vang lên, điệu múa bắt đầu.
Những bộ váy màu trắng phất lên nhẹ nhàng, giống như mười con chim hạc đang  bay lên trời.
Nhiều nam sinh trưng mắt to lên mà  như kiểu ngửi thấy mùi thịt thơm , cái miệng cũng  im lặng nổi,  xem  nhận xét rộn ràng.
Một nam sinh   vẻ ác ý : “Mẹ nó, bộ váy  chọn thật  mắt quá, còn lộ cả vai nữa chứ!”
Lý Thăng Chí đẩy đẩy Tống Húc Phí ở bên cạnh: “Này,  thầy Giang Tùy ? Tất cả đều  trang điểm lên đấy, tao  thấy Triệu Hử Nhi , dù  cũng chính là cô gái cao nhất  !”
“Nhìn thấy .” Tống Húc Phi căng thẳng  lên cái bóng dáng  ở  sân khấu, “Ở bên trái, là  nhỏ nhất đấy.”
“Đệch.” Trương Hoán Minh vỗ vỗ   gáy của Tống Húc Phi, “Giang Tùy   đấy, cái vóc dáng  á, nơi nhỏ thì  nhỏ, nơi cần  thì  cũng , cái n.g.ự.c đó……. vấn  giấu kĩ thật đấy, thường ngày thật sự  thể nhận   á!”
Trương Hoán Minh  thể  thừa nhận rằng Tống Húc Phi thật sự  mắt , mặc dù   thì Triệu Hử Nhi cao, nhưng thật sự   rằng, Giang Tùy  là tuyệt nhất, eo thon dáng , n.g.ự.c với m.ô.n.g thì thật khiến  khác đáng ngạc nhiên hơn.
Tống Húc Phi hừ một tiếng: “Đó là tại vì   giờ  mù mắt,   vốn dĩ  xinh  như  .”
Chu Trì   gì hết, vẫn im lặng  về phía sân khấu.
Quả thật là  hình nhỏ nhất .
Cánh tay, đôi chân đều nhỏ nhắn, nặng chẳng  mấy cân,  vẻ như sắp bay lên trời .
Hắn vô thức nhớ đến mùi thơm   cô  tối hôm .
Đã lớn như   mà vẫn giống như con nít, cái gì cũng dùng đến sữa bò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-24-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Lý Thăng Chi ở đằng     : “Không xong , tớ sắp  đổi ý định ,   chọn hoa khôi của lớp tớ sẽ chọn Giang Tùy, sẽ nghiêng về bộ n.g.ự.c căng mọng như sữa ! Tao  với mày a, Tống Húc Phi, nếu mày cứ tiếp tục chậm chạp như  thì dừng trách  em  tay  nhé!”
Tống Húc Phi đá  chân của  : “Cậu dám.”
“Có gì mà  dám? Cậu     là  của mày, tao cứ chiếm lấy đấy!”
Trương Hoán Minh thật    gì,  đầu qua : “Chu Trì xem hai thằng ngốc  kìa!”
Vừa  xong,   sửng sốt cả , phát hiện Chu Trì nhíu mày , khuôn mặt   chút khó coi.
Trương Hoán Minh  chắc là   bởi vì bọn họ  những lời quá vô vị nên khuôn mặt  mới khó chịu đến   ?
Thật  con trai   với  lấy con gái  để bàn luận là một chuyện  bình thường, suy cho cùng thì con trai đứa nào cũng  thôi. Vốn dĩ là  ,   thằng con trai nào tụ tập  mà   chuyện về con gái hết, mà nếu như   chăng nữa thì e rằng cũng chỉ là một đám thầy tu mà thôi.  mà nghĩ  thì nếu như ai rơi  trường hợp của  thì chắc cũng sẽ  thoải mái nổi, ai mà  thích cháu gái nhà    ngoài mang ngực, mang chân  mà bàn tới bàn lui chứ?
Trương Hoán Minh trong nháy mắt  hiểu  tâm trạng của Chu Trì ngay lúc , liền vội đẩy Lý Thăng Chí một cái: “Được ,  ,  gì mà háu sắc đến  chứ, mau im miệng  !”
Đội múa ở  sân khấu đang dần di chuyển để tạo dáng múa  cho đội hình  nhất, những tiếng vỗ tay vang lên liên tục.
Tống Húc Phi vẫn cứ  chằm chằm  Giang Tùy,   vẻ lo lắng : “Thời tiết lạnh như thế  mà các   mặc ít như  thì lạnh c.h.ế.t mất.”
“Mày lo  gì chứ.” Lý Thăng Chí  chế nhạo , “Thấy Giang Tùy như  mày xót ruột lắm hả?”
Tống Húc Phi mặc kệ  , : “Xót đấy, thì    nào!”
“Ồ, là thật hả,” Lý Thăng Chí , “Trêu mày thôi, vì tình nghĩa  em nên tao  , tao  tranh giành với mày .”
“……”
Trong lúc đám con trai  đang đùa cợt  thì điệu múa ở  sân khấu  kết thúc, tiếng vỗ tay rầm rầm, đám con gái  rút  khỏi sân khấu,  dẫn chương trình xuất hiện giới thiệu tiết mục tiếp theo.
Mặc dù  biểu diễn xong nhưng nhóm múa vẫn  thể   ngoài vì còn  đợi phần chào cảm ơn của  thể ban tổ chức. Phòng nghỉ ngơi phía  cánh gà  rộng, là cái phòng học bên cạnh cầu thang  thiết kế , hệ thống máy sưởi ấm  đầy đủ mà   vẫn    áo quần nên chỉ khoác thêm ở bên ngoài một cái áo khoác lông.