Chu Trì cầm một trong hai cái bọc đó, Giang Tùy cũng tự  lấy cái còn ,  ngẩng đầu lên,  nhỏ: “ cứ tưởng đến tối  mới về.”
Chu Trì   gì hết, bận việc đang  trong tay.
Đợi một lúc mà   thấy   gì,Giang Tùy  đầu qua  .
Chu Trì  bọc xong, đặt cái đệm lên  sô pha: “Cậu    thấy ?”
Tim Giang Tùy đập liên hồi, : “Không .”
Cô cũng bọc xong ,  dậy,  cách  một .
Chu Trì  đến, ánh mắt lạnh nhạt  cô: “Tối qua Trương Hoán Minh   gì với ?”
Giang Tùy ngẩn  , vô ý thức lùi lui một bước.
Đôi mắt Chu Trì nhăn , cúi đầu  một tiếng, tự chế giễu: “Lời của   lợi hại đến  hả? Cậu xem  là tên háu sắc  né tránh như  hả?”
“…..Không .” Giọng của Giang Tùy càng nhỏ, chau mày cúi đầu xuống.
Chu Trì  tiến đến gần cô nữa, lặng lẽ  cô một lúc,  nhỏ: “  từng bắt nạt  , chiếm giành đồ của   ?  ngược , dường như là   lén lút  cơ thể của   thì ……”
Khuôn mặt của Giang Tùy  đỏ ửng lên: “   cố ý .”
“ cũng  trách , đúng ?”
Giang Tùy gật đầu: “Ừm.”
Chu Trì hạ thấp   cô, “Vậy tại   né tránh ?”
Giang Tùy    thế nào: “Người khác sẽ hiểu lầm chúng .”
“Cậu quan tâm đến  hả?”
Giang Tùy gật đầu, “     khác  .”
“Vậy   sẽ  quan tâm đến  nữa?”
“Không .” Giang Tùy nghĩ một lúc, , “Chúng  chú ý một chút.”
“Chú ý như thế nào?”
“……Chính là hạn chế ở cùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-54-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Chu Trì  đổi sắc mặt, im lặng một lúc  cúi đầu : “Được,  lên lầu đây.”
Không đợi cô đáp trả,  xách cặp  bàn lên,    khỏi.
Đi  phòng, đôi cặp xuống đất, lấy điện thoại  gọi: “Trương Hoán Minh, thật  g.i.ế.c c.h.ế.t  mày!”
Kể từ  cuộc  chuyện “thẳng thắn” đó, mức độ ở gần  của Giang Tùy với Chu Trì trở nên  kì lạ. Cái kiểu kì lạ  dần dần  những  bên cạnh chú ý đến .
Sáng sớm hôm đó, Lâm Lâm   thấy thêm  nữa Giang Tùy một   đến lớp học thêm, tò mò  chịu nổi liền hỏi: “Này,  chuyện gì ?”
“Chuyện gì?” Giang Tùy  bên cạnh cô , thả cặp xuống. Hôm nay Giang Tùy  đeo khăn choàng, đầu tóc  gió thổi đến mức bù xù, cả mặt với mũi lạnh đến mữa đỏ lên,  như   vẻ thật đáng thương.
Cô cúi đầu lấy vở bài tập vật lí ,  thấy Lâm Lâm hỏi: “Có   cãi  với Chu Trì  ? Sao    cùng với   nữa?”
“Không  cãi .” Giang Tùy nghiêng đầu, mò tìm hộp bút trong cặp, giọng   chút mập mờ.
Lâm Lâm : “Sao mà tớ cứ thấy hai  lạ lạ  , lớp học thêm  sắp học xong , mà  thấy hai  cùng   học  nào?”
Giang Tùy cầm túi bút, ngẩng đầu, thuận miệng : “Thời gian bọn tớ ngủ dậy  giống ,   dậy  muộn, tớ lười  đợi   …….”
Một lý do thật gượng ép.
Lâm Lâm nửa tin nửa ngờ  cô,   hỏi thêm câu nữa thì  thấy Chu Trì  .
“……” Lâm Lâm thật  thể  nổi,    thời gian ngủ dậy  giống  , chứ đây  hai     lượt bước  như thế , mới cách  vài phút chứ mấy?
Hai tiếng học thêm  phân thành hai tiết, tiết một kết thúc, giải lao giữa giờ  vài phút.
Trong phòng học náo nhiệt hẳn lên, còn náo nhiệt hơn những giờ bình thường  lớp. Học sinh học thêm ở đây đến từ nhiều lớp khác ,  hỗn loạn. Trừ trường học Nhị Trung của bọn họ  còn  cả học sinh của trường khác, Lục Trung, Cửu Trung, còn  một vài học sinh thành tích kém đến từ trường tư thục Minh Dương.
Thật    đều ,  nhiều  là đến chăm chỉ học thêm, nhưng cũng  một   chỉ thuần túy là ứng phó với yêu cầu của phụ  thôi, học để đối phó mà thôi.
Vị trí  học  cố định, mỗi  tự chọn một chỗ cho riêng . Có nhiều   chăm chú học tập đều giành  ở vị trí đằng ,  đến giờ giải lao cái là phía đằng   huyên náo hẳn lên. Là học sinh của nhiều trường khác  nên nhân cơ hội  mở rộng phạm vi kết bạn của ,  một vài nam sinh để ý đến những bạn nữ xinh , chạy lên chạy xuống tán loạn chủ động bắt chuyện,  một vài nữ sinh  thấy ai  trai cũng  tiếp cận.
Hứa Tiểu Âm tồn tại năng lực quan sát tinh tế đối với những chuyện .
Buổi thứ hai học thêm, Giang Tùy nhờ từ miệng cô  mà   một tiểu bát quái: Một nữ sinh trường tư thục Minh Dương để ý một nam sinh trường Cửu Trung.
Quả nhiên, hôm  liền  thấy hai  họ  chung với  .
Giang Tùy thật khâm phục Hứa Tiểu Âm, cảm giác ánh mắt bát quái của cô aasytrong hai bốn giờ đều đang nỗ lực  việc.