Chu Trì : “Ly hôn   ly hôn là chuyện của bọn họ,  liên quan đến .”
Giang Tùy : “Sao   liên quan . Bọn họ ly hôn , cái gì cũng  giống  nữa,  sống ở đó  cái gì chứ? Sau , nếu như dì Chu  gia đình mới  thì   ăn  với  khác ?” Cô dừng  một chút, , “Không nên khiến cho  khác cảm thấy phiền phức.”
Chu Trì    gì, cúi đầu cầm cái nĩa đ.â.m chọc  tô mì, hơn nửa ngày nhưng chẳng ăn  miếng nào. Sắc mặt của    khó xem.
Giang Tùy  để ý đến, “Chu Trì?”
Hắn  ngẩng đầu lên, dường như   lên một tiếng, giọng điệu lạnh nhạt, “Đến khi nào  mới đừng  hiểu chuyện như  chứ?”
“……” Giang Tùy buồn rầu rĩ,    gì.
Trên đường về hai  đều  trầm lặng.
Trên taxi cứ yên lặng đến khó chịu, bác tài xế ban đầu còn nỗ lực tiếp chuyện,  sinh động bầu  khí lên nhưng  đó thì  từ bỏ. May   đường   thuận lợi, kẹt xe  nghiêm trọng cho lắm. Lúc về đến nhà, dì Đào vẫn đang đợi, Tri Tri vô tư  lên lầu ,   đang chơi game  đang  gì khác, mà dù  đối với chuyện đang xảy     vẫn   gì.
Sáng hôm , Giang Phóng cùng Chu Mạn cùng đến đây.
Tri Tri vẫn  hiểu chuyện tình như thế nào, cảm thất  kì lạ, hai    mà đột nhiên  đến đây,   còn  kịp hỏi thì Chu Mạn  gọi Giang Tùy  phòng sách, hơn nữa hơn nửa ngày trời mà vẫn  .
“Có chuyện gì ?” Tri Tri  hiểu xảy  chuyện gì, chạy lên lầu hỏi Chu Trì, “Chị của cháu   sai chuyện gì ? Mẹ cháu gọi chị  lên phòng sách  gì ,   cùng với chú Giang   đánh chị  đấy chứ.”
Tâm trạng Chu Trì vốn dĩ   , lúc  Tri Tri  suy nghĩ lung tung,   động chạm đến nòng súng,  liếc  bằng cặp mắt lạnh ngắt, Tri Tri liền  chút sợ hãi, “Cậu  gì , cháu suy đoán một chút cũng   . Cậu  gì mà dữ  chứ, cháu mách chị của cháu đấy!”
Chu Trì trừng mắt   ,   là xuất phát từ tâm lý  ,  thể là bản  thấy  thoải mái nên cũng    khác sống dễ chịu cũng nên,  lạnh nhạt  câu: “Không  là chị của cháu nữa. Cô  sắp  khỏi đây .”
Tri Tri vẫn  hiểu,trừng mắt  , “Cậu  cái quái gì , chị của cháu chính là chị của cháu, chị    .”
Chu Trì buông ánh mắt xuống, sắc mặt   cho lắm, cũng    tiếp với   nữa.
Tri Tri ngẩn  , “Thật kì lạ.”
Cậu    hỏi Chu Trì thêm nữa, dù   chuyện với ông    giờ đều là “Ba câu thì mắng, năm câu thì đòi đánh” mà, bản chất chính là tìm  dính đòn thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-71-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Trong phòng sách.
Giang Phóng đang giải thích nguyên nhân ly hôn cho Giang Tùy ,   ngoài mấy kiểu “tính cách, quan niệm  giống , càng thích hợp để  bạn bè hơn” như . Giang Tùy đang từng  thấy những kiểu lí do  ở  phim , cô   gì hết, chỉ gật đầu thôi. Cho dù nguyên nhân là gì  nữa thì trải qua một buổi tối cô   thể chấp nhận  kết quả như thế .
Hoặc  thể , cô chỉ  thể chấp nhận kết quả như thế .
Mới  mười mấy tuổi, cái gì cũng  , cái gì cũng   thì  thể quyết định  cái gì chứ.
Cuộc  chuyện sắp  đến hồi kết, thì bàn đến chuyện nơi ở của Giang Tùy.
Giang Phóng cùng Giang Tùy  suy nghĩ giống , Chu Mạn vì thế mà còn tranh chấp với ông , nhưng  cùng thì chỉ  thể tôn trọng cách suy nghĩ của Giang Tùy, bà  hỏi Giang Phóng: “Ông dự định sắp xếp cho Giang Tùy như thế nào? Để nó ở một  thật ?”
Giang Phóng vẫn   gì, Giang Tùy  mở miệng : “Không , dì Chu, con  thể ở kí túc xá.”
Chu Mạn chau mày: “Điều kiện kí túc xá   cho lắm, nhiều  ở với  như   con  thể quen ?”
Giang Phóng : “Chuyện   bàn với Giang Tùy một chút, cách ngày  học  còn lâu mà.”
Chu Mạn   nhiều nữa,  Giang Tùy, “Sau  nếu như mà ở  quen,   về thì cứ  về nha, dù  phòng dì vẫn giữ  cho con.”
Giang Tùy tiếp lời: “Dạ.”
Nói đến đây thì cũng  hơn .
Giang Tùy : “Vậy hôm nay con sẽ dọn đồ đạc?”
Giang Phóng gật đầu: “Ừm, ngày mai ba đến đón con.”
Sau khi Giang Tùy trở về phòng, Giang Phóng liền  .
Tri Tri vẫn  hiểu chuyện gì liền  Chu Mạn gọi lên phòng sách.
Là   chuyện   cùng, Tri Tri  còn nghi hoặc gì nữa mà đón nhận tiếng sét đánh ngang tai,    thể nào nghĩ đến    khổ đến , đáng thương nhiều năm như , thật  dễ gì mới   một  chị, kết quả là trong nháy mắt thì tiêu tan .