Hôm thứ sáu, công việc chấm bài thi giữa kì cuối cùng cũng xong, thành tích với vị thứ đều  công bố. Thành tích của nhóm nam sinh xếp đằng  nát bét như , nhưng trong nhóm  đó  hiểu tại   xuất hiện một con ngựa đen, xưa nay  từng  lọt  top 20 trong lớp.
Không nhiều  ít,   xếp vị thứ 20.
Đợi đến lúc Trương Hoán Minh  con ngựa đen đó là ai, một miệng nước cô ca của   phun  cả mặt Lý Thăng Chí,  “đệch” nhiều tiếng, vô cùng hoài nghi   thầy giáo tính nhầm  ,  là Chu Trì gian lận .
Trương Hoán Minh thật  thể hiểu nổi, “Có  Giang Tùy  chép bài cho   ?”
Lý Thăng Chí trắng mặt: “Đầu của mày hậu đậu  ,  khi nào   với Giang Tùy thi cùng phòng  chứ!”
“Đệch,” Vẫn là  chút  dám tin, Trương Hoán Minh gãi đầu, “Phòng thi của    học bá nào ,     dùng lời uy h.i.ế.p  khác cho   chép  chứ.”
Lúc đó Tống Húc Phi đang   bàn  bút bất đắc dĩ chen lời: “Cậu  là   nhất phòng đó.”
Trương Hoán Minh: “……”
Cho nên trong những đứa xếp đằng  kém cỏi như họ    ngọa hổ tàng long ?
Đệch, cho nên tên khốn kiếp   đây đang  gì! Giả vờ giả vịt,  gai nếm mật ?
Lúc Giang Tùy  thấy bảng xếp hạng, cũng ngạc nhiên như Trương Hoán Minh. Thật  mỗi  kiểm tra cô đều quan tâm đến thành tích của Chu Trì một chút, thật tình trong lòng chỉ   cố gắng chăm chỉ hơn chút thôi, nhưng  bao giờ  .
Dựa  thành tích của   đây, thật  Giang Tùy lo  sẽ  thi đậu đại học, dù  tổng điểm cộng   đủ để lọt  khoa nào cả.
Rõ ràng thường ngày ở trường  ít khi  thấy  chăm chỉ, kiểm tra từng bài cũng  bình thường,  lúc   một nửa thì    nữa, gục xuống bàn mà ngủ,  mấy  Giang Tùy  đầu  đều  thấy. Không ngờ rằng đột nhiên   đến thành tích .
Cho nên,  đây là   tình nguyện  bài kiểm tra ?
Giang Tùy  chắc chắn nữa,  bỗng nhiên nhớ   đây  luôn thức đêm.
Lẽ nào  luôn thức đêm đều là để học bài ?
 tại     với cô?
Tiết chủ nhiệm, Lão Tôn dùng ánh mắt ngạc nhiên   bộ học sinh trong lớp liên tục biểu dương Chu Trì hai , lúc đầu tiết một , cuối tiết một ,   khiến  khác  ngạc nhiên, vui mừng, khiến  khác    bằng ánh mắt khác, hi vọng những đứa nam sinh   ở phía  học tập theo , nhanh chóng tỉnh ngộ,  đầu là bờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-la-thanh-tri-cua-em/chuong-90-nam-than-trong-so-ve-cua-toi.html.]
Mặc dù những lời  của Lão Tôn  quang minh chính đại  gây  những tiếng tiếng than thở trong đám nam sinh xếp  đó, nhưng vẻ mặt bên ngoài của   như rằng  chăm chú  lời.
Không  tại , trong lòng Giang Tùy   cảm giác tự hào lạ kì.
Có thể đối với cô mà , quan hệ giữa cô với Chu Trì  đặc biệt,   thiết, cho nên khen thưởng  khiến cô  chút vinh dự. Hoặc là vì   Chu Trì  chỉ khiến Lão Tôn ngạc nhiên vui mừng, mà cũng khiến cho cô vui mừng ngạc nhiên theo. Cô vui  cho .
Lúc tan học, Chu Trì vẫn đang thu dọn đồ, Giang Tùy   đến,    với : “Cậu lợi hại thật đấy.”
Chu Trì mở to mắt, ngẩn ngơ, thản nhiên : “Lợi hại cái gì?”
Giang Tùy cũng   gì, hai tay nắm chặt ở  lưng,  yên lặng  , ánh mắt sáng rực.
Chu Trì cũng  cô một lúc,   tại  trong lòng   vui tí nào.
Cho nên, quả nhiên vẫn  thích  học giỏi một chút ư? Hắn chỉ thi  vị thứ 20, cô    như  ,  thì…… thằng nhóc học bá  thì .
Trong lòng cô   càng sùng bái hơn , càng tán thưởng?
Cho đến cuối tuần thì tâm trạng của Giang Tùy vẫn  .
Hơn nữa cuối tuần    phong phú.
Chiều thứ bảy, cô với Lâm Lâm cùng  đến nhà Hứa Tiểu Âm chơi, bởi vì ba  của Hứa Tiểu Âm  ở nhà, cho nên đặc biệt gọi bọn họ đến ở cùng, ba cô gái cùng ngủ chung một đêm, lúng  lúng túng nấu cơm,  siêu thị mua thức ăn nhanh, còn buổi tối thì  chung một giường tâm sự với .
Giang Tùy thành thật khai  mặt hai  họ, hỏi gì đều trả lời hết.
Lâm Lâm cùng Hứa Tiểu Âm đều đối với sự tiến bộ nhanh chóng   cảm thấy kinh ngạc, hỏi Giang Tùy: “Có  bởi vì  ? Cậu   thi đại học với ? Hai   hứa hẹn với   ?”
“Không .” Giang Tùy lắc đầu, “Không  hẹn với  chuyện đó,   tự  bài thi  như  đấy.”
“Vậy  cũng   giúp   bổ sung kiến thức ?”
Vẫn lắc đầu.
Không    giúp  ôn bài, chỉ là mỗi  đến  bài tập,  đều đang chơi, Giang Tùy    thế nào cả, cảm thấy    thích học như  , bản  cũng  thể   gì. Nửa vì  dám, sợ  giận, nửa vì cảm thấy như  là  . Mới ở bên   bao lâu chứ, mà đòi quản  cho nhiều? Dường như  chút quá đáng.