Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 118: Lục Tuân bị thương (2)

Cập nhật lúc: 2025-01-07 04:03:21
Lượt xem: 231

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy, con chăm sóc nó ?"

"Vâng ạ, giờ đang ở bệnh viện quân khu thành phố Dương Thành."

Nói thật thì Lục Tuân là một , cô nhận cái mớ hỗn độn , đương nhiên nợ một ân tình.

Anh gặp khó khăn, cô cũng giúp đỡ.

"Vậy, là để cùng con, tay con thế , chắc cũng chăm sóc cho bệnh ?"

Thẩm Nghiên cau mày, cô đang suy nghĩ về tính khả thi của chuyện .

Cuối cùng, cô vẫn từ chối.

"Mẹ, thôi ạ, sắp đến mùa thu hoạch , cứ ở nhà . Hơn nữa, trại chăn nuôi lợn cũng cần trông nom."

Hiện giờ, cô còn Lục Tuân thương nặng đến mức nào, nếu nặng đến mức xuống giường thì Thẩm Nghiên cũng tiện chăm sóc, chi bằng cô tự , nhờ y tá giúp đỡ.

Bộ đội cái gì cũng thiếu, chỉ thiếu.

Thấy Thẩm Nghiên định gì đó, Thẩm Nghiên tiếp: "Hơn nữa, , bộ đội còn cả nữa, cứ yên tâm, con tự lo ."

"Ừ, cũng . tay con ?" Lúc , Thẩm Nghiên lo lắng cho tay Thẩm Nghiên.

Thẩm Kiến Quốc hút t.h.u.ố.c lá sợi : "Phải đấy Tiểu Nghiên, tay con vẫn còn đang thương, gãy xương thế , một, hai tháng là khỏi ."

"Không ạ, bố, lúc nãy con hỏi bác sĩ Hứa , bác vết thương của con nhẹ, một tuần nữa là thể tháo bột, đó chú ý một chút, dùng sức, còn thì vấn đề gì ."

Nghe cô , nhà họ Thẩm cũng yên tâm.

"Vậy, con định khi nào thì ? Còn đồ đạc thu dọn nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-118-luc-tuan-bi-thuong-2.html.]

"Lúc nãy con mua vé , sáng ngày , kịp mà. Đồ đạc thì cần mang nhiều, chỉ cần quần áo với đồ dùng hàng ngày là , đến nơi thiếu gì thì mua."

Thẩm Nghiên đoán chắc là ở bộ đội cái gì cũng .

"Được, thu dọn quần áo cho con."

Đột nhiên tin , vẫn còn hồn.

Hôm qua còn vui vẻ nhận quà.

Ai ngờ hôm nay xảy chuyện .

Nhị Đản thấy chuyện, thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Thẩm Nghiên, bé sờ sờ mặt cô.

"Cô ơi, cô sắp ạ?"

Vừa xong, mắt đỏ hoe.

Mấy tháng nay, Thẩm Nghiên vỗ béo, hai đứa trẻ béo lên trông thấy, mặt mũi tròn xoe.

Giờ Thẩm Nghiên sắp , chúng thấy buồn, một lúc là òa lên.

Thẩm Nghiên vốn đang buồn bực, giờ thấy Nhị Đản đáng yêu như , cô khỏi bật .

"Cô chỉ chăm sóc bệnh thôi, chăm sóc xong cô sẽ về."

Nhị Đản bĩu môi.

Đại Đản cũng buồn thiu, bé nắm tay Thẩm Nghiên, ỉu xìu : "Cô như , cháu sợ cô chăm sóc , chú ấy sẽ cho cô về mất."

Diệu Diệu Thần Kỳ

Trông bé đáng thương vô cùng.

Thẩm Nghiên "phụt" một tiếng bật .

Loading...