"Bố còn là bố của các con đây, xem con trai hiếu thuận với bố nó như thế nào, đợi đến khi nào các con học , hãy với bố những lời ."
Mọi : ...
Bây giờ hai ông cháu ở đây, mấy họ thể "moi" gì .
Cuối cùng mấy chỉ thể thất vọng rời .
Nếu chọc giận ông cụ thêm nữa, chắc là ngay cả chỗ ở bây giờ cũng còn.
Lúc mấy rời , ông cụ còn quên cảnh cáo một câu: "Sau việc gì thì đừng đến phiền bố, nếu còn dám đến, thì ngay cả khu tập thể bây giờ cũng đừng ở nữa."
Vương Liên tức đến mức mắt đỏ hoe.
Cảm thấy ông cụ thật sự quá "nhẫn tâm".
ông cụ quan tâm đến những chuyện , gọi đưa mấy ngoài, tâm trạng mới khá hơn một chút.
Thậm chí còn an ủi Thẩm Nghiên.
Thẩm Nghiên chút bất đắc dĩ: "Ông nội, cháu , dù chúng cháu cũng là lợi, chịu chút ấm ức cũng là chuyện nên ."
Ông cụ thấy lời đùa của cô, lập tức chọc .
Tuế Tuế đang chơi bên cạnh, thấy tiếng của ông nội, con bé cũng khanh khách theo.
Bầu khí khó chịu vì mấy đó đến cũng biến mất.
Thẩm Nghiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sợ vì chuyện , mà ông cụ buồn bực trong lòng.
Dù tuổi cũng cao, vẫn nên ít tức giận thì hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-515-hai-ong-chau-cung-nhau-dop-chat-2.html.]
Buổi tối Tuế Tuế bế đến phòng Thẩm Nghiên ngủ.
Ngày hôm , Thẩm Nghiên bế con gái tìm Bùi Nhất Minh mấy , chuyện tuần Lục Tuân nghỉ, mời họ đến nhà ăn tân gia.
Mấy đều sảng khoái đồng ý.
Thẩm Nghiên liệt kê thực đơn cần chuẩn .
Đến lúc đó sẽ chuẩn .
Hôm nay Thẩm Trường An hai em cũng đến giúp đỡ, giúp Thẩm Nghiên mua nồi niêu xoong chảo các thứ.
Đồ đạc trong nhà coi như đầy đủ.
Thậm chí còn sợ Thẩm Nghiên tiền mua đồ, lúc về hai đều để một ít tiền.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Nghiên đợi đến khi mấy rời mới phát hiện .
Không khỏi chút bất đắc dĩ.
Rõ ràng tiền của cũng nhiều, mà còn "thắt lưng buộc bụng" cho cô em gái .
Thẩm Nghiên chuẩn xong chuyện khu nhà tứ hợp viện, liền định đến đó ở.
Đến lúc đó buổi tối dịch tài liệu, cũng sợ khác quấy rầy.
Ký túc xá dù cũng là nơi ở tập thể, giờ giấc sinh hoạt và thói quen sinh hoạt của mỗi đều khác , tuy mấy tháng nay "nghiền", nhưng dù cũng thoải mái bằng ở nhà .
Thêm đó đến lúc đó còn đón Tuế Tuế đến ở cùng.
Đợi con bé lớn hơn một chút, là thể nhà trẻ .
Chỉ là ông cụ quen .
Thẩm Nghiên bất đắc dĩ thở dài.