Hai đứa cháu , liền vui vẻ, đòi cùng Thẩm Nghiên nữa.
Thẩm Nghiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sáng hôm , Thẩm Nghiên dậy sớm, chạy bộ hơn nửa tiếng, đó tập giãn cơ.
Tắm rửa, ăn sáng xong, cô mới cùng Thẩm Trường An ngoài.
Lúc mặc quần, Thẩm Nghiên mới chợt nhận , hình như gầy , vòng eo , đây mặc quần chật, nhưng lúc mặc , thấy quần rộng ít. May mà Thẩm Nghiên vẫn luôn mặc quần dây chun, do Thẩm sợ con gái béo quá, mặc quần sẽ chật.
Cảm nhận chiếc quần đây mặc chật chội, lúc trở nên rộng rãi, tâm trạng Thẩm Nghiên cũng hơn ít.
Cảm thấy tiến gần hơn đến mục tiêu.
Cô gái nào mà thích gầy hơn chứ?
Lúc Thẩm Nghiên ngoài, Thẩm Trường An đeo giỏ ngoài .
Cô cảm thấy chút kỳ lạ, Ba dường như gì đó khác biệt, hình như còn phấn khích hơn cả cô.
Trên đường , Thẩm Nghiên Thẩm Trường An, hỏi: "Anh Ba, vui lắm ?"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Thẩm Trường An khựng , sờ sờ mặt với vẻ khó hiểu.
"Khụ khụ, em gái, rõ ràng ?"
Thẩm Nghiên: "..."
Cô gật đầu: " là rõ ràng. Đi trấn vui lắm ?"
Thẩm Trường An do dự một lát, gật đầu.
là vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-64-ba-tham-dui-tien-2.html.]
Có thể xem đủ loại bánh ngọt, nên trấn quả thực vui.
Thẩm Nghiên suy nghĩ trong lòng , lúc cô đang nghĩ, lát nữa dẫn Ba dạo thêm vài nơi khác.
Trên xe lừa ít , Thẩm Trường An nhanh chân chạy đến giành chỗ .
Thẩm Nghiên ở phía cũng bước nhanh hơn, nhưng ngờ gặp bà Thẩm giữa đường.
Dạo , bà Thẩm là tỉnh ngộ , là do chuyện ảnh hưởng , mấy gặp cô, bà đều dúi tiền cho cô.
Càng từ chối, bà càng nhiệt tình.
Đến mức Thẩm Nghiên cũng hiểu nổi.
"Tiểu Nghiên, cháu định đến trấn ?"
"Vâng ạ, thưa bà. Cháu với Ba đến trấn mua ít bánh ngọt, bà mua gì ạ?"
"Không, . Bà già , còn mua gì nữa. Cháu mua đồ chắc là tiền với phiếu đúng ? Bà đây, cho cháu hết."
Nói xong, bà Thẩm lấy từ trong túi quần một xấp tiền và phiếu, dúi tay Thẩm Nghiên.
Thẩm Nghiên còn kịp từ chối thì bà Thẩm nhanh như chớp chạy mất dạng.
Hàng loạt hành động khiến Thẩm Nghiên c.h.ế.t lặng.
Tay cô vẫn cầm một xấp tiền và phiếu, bà Thẩm chạy xa, chỉ đành bất đắc dĩ cất tiền .
Haiz!
Bà Thẩm chẳng lẽ khuynh hướng ngược đãi ?
Cô nhiều là dám nhận tiền của bà , ngờ bà càng nhiệt tình mang đến cho.
Thật sự khiến Thẩm Nghiên bất đắc dĩ buồn .