Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ - Chương 658: Sợ em gái bị lừa (2)

Cập nhật lúc: 2025-02-11 10:31:56
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

là đáng ghét!

Còn nhà họ Thẩm, trừ mấy kết hôn đưa vợ về nhà ngoại, những đến nhà họ Lương chỉ Thẩm Trường An, Thẩm Hoa Hoa và nhà Thẩm Nghiên. Mẹ Thẩm dẫn đầu, dặn dò mấy đứa con trai còn đưa vợ về nhà ngoại thể hiện cho , bà dẫn theo các con về nhà đẻ.

Nhà họ Lương chuẩn từ sớm.

Hôm nay là ngày cô út về nhà ngoại, bọn trẻ Tuế Tuế và sẽ đến, ăn cơm xong chờ từ sớm.

Chẳng mấy chốc, chúng thấy xe kéo chạy đến, liền ào ào chạy ngoài.

"Bà cô ~ Cô út ơi!"

Bọn trẻ chạy , ồn ào náo động, khiến Mẹ Thẩm hoa cả mắt.

"Ê ê ê ~ Ở đây, ở đây ~"

"Chúc mừng năm mới, bà cô ~"

"Tốt , chúc mừng năm mới, nào nào nào, lì xì cho các cháu đây!"

Mẹ Thẩm xuống xe bọn trẻ vây quanh, đó chúng lượt chúc Tết, Mẹ Thẩm lấy lì xì trong túi .

Diệu Diệu Thần Kỳ

Vừa phát cho bọn trẻ.

"Nào nào nào, đứa nào cũng , chúc mừng năm mới! Chúc các cháu học giỏi, chóng lớn!"

Tuy bình thường Mẹ Thẩm chê bọn trẻ ồn ào, nhưng đang Tết, thấy một đám trẻ con, bà vẫn cảm thấy vui vẻ.

"Nào nào nào, giúp bà bê đồ, mau nhà thôi, ngoài lạnh lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/anh-luc-ban-ngay-lanh-lung-ban-dem-quy-goi-do-vo/chuong-658-so-em-gai-bi-lua-2.html.]

Mẹ Thẩm lấy đồ xuống xe, Thẩm Trường An và Lục Tuân bê đồ, mấy đứa trẻ cũng phụ giúp.

Mọi nhanh chóng nhà.

"Trời lạnh thật đấy, đường chắc lạnh lắm? Nào, Trường An, đây sưởi ấm, cháu lái xe kéo chắc vất vả lắm!"

"Cũng lạnh ạ, dù mặc ấm đến thì vẫn thấy gió tạt mặt."

Lúc , Thẩm Trường An cảm thấy mặt tê cứng.

Anh bên bếp lửa sưởi ấm, lúc mới thấy tay linh hoạt hơn.

thấy Mẹ Thẩm mang theo nhiều đồ như , Triệu Ngọc Phân chút ngại ngùng: "Sao mang nhiều đồ như ? Lần mang nhiều ? Sao mang thêm? Nhà hết đồ ?"

"Không đến mức đó, đến mức đó, là quà của Tiểu Nghiên, đây là quà Tết, khác , chúc Tết thể mang quà Tết ? Thôi nào, chị cứ nhận lấy . Bọn trẻ đều ở nhà cả chứ? Không về nhà ngoại ?"

"Không, các em đến nên chúng đều ở nhà, ngày mai chúng mới về nhà ngoại."

"Vậy thì quá. Tết, thằng Tư đưa vợ về nhà ngoại , vợ thằng Tư mới mang thai, em định về nhà đẻ, báo tin vui cho . Bên xa, đợi khi nào thời tiết ấm áp hơn, em sẽ đến thăm."

"Ôi chao ~ Vợ chồng thằng Tư sắp con ? Cũng đến lúc , dù hai đứa cũng kết hôn nhiều năm , bây giờ nghiệp, cũng nên con, đây là chuyện , nhà chúng lúc nào cũng chào đón mọi người, đều là một nhà, cần khách sáo!"

"Vâng ạ. Đây là lì xì của thằng Tư cho bọn trẻ, đây là của nhà thằng Hai. Nào nào nào, các cháu, đây là quà của hai và tư tặng các cháu, đây nhận nào!"

"Cảm ơn bà cô ạ!"

"Nào, đây là quà của cô út!" Thẩm Nghiên đưa lì xì và quà Tết cho bọn trẻ, chúng vui mừng nhảy cẫng lên.

"Cảm ơn cô út, ngờ chúng cháu còn quà nữa!"

" , quà năm mới thể thiếu của các cháu , cô mang về cho các cháu ít sách, Tết cứ ở nhà sách, đừng ngoài chơi nữa. Còn cả từ điển tiếng Anh, cô mua thêm cho các cháu máy cassette và băng cát-xét, đến lúc đó các cháu thể tự học theo băng, học tiếng Anh, ích đấy!"

Loading...